Thư của cha
[…]
Thư cha đến giữa giảng đường
Con đọc quên nghe thầy giảng
Lá thư còn đọng mùi hương
Cỏ rơm, đất bùn, mưa nắng…
“Việt đồng dạo này bận quá
Nhớ con không biết làm xao
Con hãy dữ dìng sứt khỏe
À nhà vừa bán con heo…”
[…]
[…]
Thư cha đến giữa giảng đường
Con đọc quên nghe thầy giảng
Lá thư còn đọng mùi hương
Cỏ rơm, đất bùn, mưa nắng…
“Việt đồng dạo này bận quá
Nhớ con không biết làm xao
Con hãy dữ dìng sứt khỏe
À nhà vừa bán con heo…”
[…]
Bố về đây một hai hôm
Cái bếp thôi dột, cái hòm thôi rung
Ghế bàn thôi chạy lung tung
Ngang tường hai đứa thạch sùng nhìn nhau
Trải chăn, bố gấp Thu vào
Lau bàn, bố trút tào lao xuống gầm
Mấy cành hoa héo, bố cầm
Định thay lọ mới lại ngần ngại, thôi…
[…]
À ơi con ngủ cho ngoan
Đắp chăn rồi bố mắc màn cho con
Nửa đời nước nước non non
Con vừa một tuổi, bố tròn bốn mươi
Nửa đời đi ngược về xuôi
Đêm nay bố ngắm con cười trong mơ
Môi hồng, răng trắng, tóc tơ
Bố cho máu đỏ, mẹ cho hình hài
Giời cho tính nết sau này
Cầu cho con những khéo tay, dịu dàng
Trong đêm con thở nhẹ nhàng,
Cầu cho con khỏi bần hàn mai sau
[…]
[…]
Ngủ đi con hỡi, mai khôn lớn
Đời sẽ bình yên không lửa gai
Trong vắt hồn con nguyên khối ngọc
Lượng xuân đời chẳng khép vòng tay
Nhìn con giây phút lòng tan biến
Những chuyện ân thù, những đắng cay
Tiếng bạc đời cha gieo đã lỡ
Chiều tà khôn gỡ nước cờ sai
Trắng tay nhìn lại còn con đó
Hy vọng đời cha mẹ kiếp này
Tăm tối căm phần cha đã chịu
Cánh hồng con hẳn sẽ xa bay!
Ngủ đi con, ngủ đi yên giấc
Cha ru con bằng hơi rượu say
Cha ru con bằng lời thống khổ
Trong nhục nhằn mê sảng đêm nay.
[…]
Lỡ tay muối mặn con ơi
trách gì cái vụng của người làm cha
gà cồ quanh quẩn phận gà
xòe đôi cánh cũ đem ra che trời
Mẹ đem vào cõi xa vời
những câu dạy bảo những lời khuyên răn
bây giờ nét ở đường ăn
cha nông nổi, lại cỗi cằn thương yêu
[…]
[…]
Những đêm mưa con nằm nghe cha kể
Chuyện đời cha dài như một giòng sông
Mẹ có đẹp? Cha nhìn xa không nói
Nhưng con nghe dao cắt ở trong lòng
Chuyện cha mẹ gặp nhau không cưới hỏi
Buổi giao thời xiêu lạc cả bà con
Rượu tân hôn cha thay bằng nước vối
Dưới hàng tre Nghi Hạ nắng hanh vàng
[…]
[…]
Hết cuộc chiến tranh này, đến cuộc chiến tranh kia
Thay nhau đè lên những mái gianh
Mái gianh mùa hanh cháy nhanh
Tường sỏi đen màu khói.
Không thể có thời gian dành chỗ đứng cho những nhà tầng mái bằng, mái ngói.
Chiến tranh như máy ủi,
Chiến tranh thù văn minh.
Chợ cháy,
Làng cháy.
Tre, rạ,
Không kịp dựng nhà, dựng lều
Quê hương mà ta sinh ra và quý yêu
Khổ đau là thế
Ta cũng chỉ là một viên sỏi nhỏ bong ra từ mảnh đất này.
[…]
[…]
Con lớn lên quê người ấm no
Đất yên vui tươi thắm bốn mùa
Con đâu biết quê mình gấm vóc
Chỉ nghèo hèn từ độ can qua
Con sống đời bình đẳng, tự do
Tâm trí con không ngại không ngờ
Con đâu biết tự do, bình đẳng
Ở xứ mình như nắng chiều mưa
Con có quyền mong, có quyền chờ
Có quyền rất thực, có quyền thơ
Con đâu biết những gì con hưởng
Là những gì đất nước đang mơ
[…]
[…]
Thu nào tóc bạc òa bay
Có con chỉ trỏ mới hay cái già
Cúi hôn trời đất đậm đà
Cha tan theo bóng trăng tà vạn niên
[…]
Đặt tên cho con
là Đường là Mật
Mai sau lớn lên
Con mang tiếng hát ngọt ngào
Thay nỗi đắng cay chua xót
Con người áp bức lẫn nhau.
Đặt tên cho con
là Ruộng là Vườn
Mai sau lớn lên
Con làm người Việt Nam da vàng
Biết quê hương mình tan nát
Đạn bom ghim sâu thương tích
trên thi thể nước non
Biết biển sông ngầu đỏ
Núi cao lở lói
Nương rẫy khô cằn.
Đặt tên cho con
là Việt là Nam
Mai sau lớn lên
Con không làm người Âu người Mỹ
Nhìn đồng bào con đói no lây lất
Bằng đôi mắt ngoại nhân hờ hững
lạnh lùng
[…]