Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Tống biệt

    Tác giả:

    Lá đào rơi rắc lối thiên thai
    Suối tiễn, oanh đưa luống ngậm ngùi
    Nửa năm tiên cảnh
    Một bước trần ai
    Ước cũ, duyên thừa có thế thôi!
    Đá mòn, rêu nhạt.
    Nước chảy, huê trôi
    Cái hạc bay lên vút tận trời
    Trời đất từ nay xa cách mãi
    Cửa động
    Đầu non
    Đường lối cũ
    Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi …

  • Cát đợi

    […]

    Cát còn bay trắng bến sông
    Người còn đi trắng mùa mong ước này
    Tôi cầm hạt cát trên tay
    Đêm không còn ấm như ngày có em
    Tôi cầm cả chính tôi lên
    Câu thơ nhặt được phía miền quạnh hiu
    Câu thơ như cát mỗi chiều
    Đem theo chút ấm nắng nghèo vào đêm

  • Đôi bờ

    Tác giả:

    Thương nhớ ơ hờ, thương nhớ ai?
    Sông xa từng lớp lớp mưa dài
    Mắt kia em có sầu cô quạnh
    Khi chớm thu về một sớm mai

    Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự
    Kinh thành em có nhớ ta chăng?
    Giăng giăng mưa bụi quanh phòng tuyến
    Hiu hắt chiều sông lạnh đất Tần

    […]

  • Phúc âm nàng

    Tác giả:

    […]

    kẻ phán xét trong nàng
    bảo chiều nay bão lớn
    và ngày mai hãy thả chim câu
    (những con bồ câu của thánh Nô – Ê trong sáng thế ký)
    để cho chúng bay đi
    đem tin về
    trời sẽ trong xanh vào những ngày kế tiếp
    tôi theo nàng rời tàu
    bước lên bờ đất thịt
    hãy tin, hãy tin
    cuối cùng rồi chúng ta cũng có những bình minh êm ả
    những ngày vàng sau quá đỗi đau thương

    […]

  • Không đề số 4

    Tác giả:

    Mưa rơi phay phay
    Ngã tư năm ngoái
    Biết tôi khờ dại
    Em đi không sao chống cự nổi
    Đại lộ tai hại
    Em dài man dại
    Em dài quên che đậy
    Em dài tê tái
    Em dài quên cân đối
    Em dài bối rối
    Em dài vô tội
    Em dài – khổ tâm

  • Em vắng

    Tác giả:

    […]

    Anh ra đường, thành phố không em
    kẻ lẻ loi còn được lặng yên
    anh như đứng trên gai, đi trên lửa
    không đủ sức sướng vui hay buồn khổ
    chỉ còn lại bậc cửa đợi chờ em.
    Gió bồn chồn nhắc gọi bước chân quen
    Em như thời khắc của anh
    như dáng hình như trí nhớ
    Phải xa em anh chẳng còn gì nữa
    Chẳng còn gì, kể cả nỗi cô đơn.