Ghi ở Pha Long
[…]
Mắt rưng rưng, dò đọc từng dòng
Gặp điệp khúc Tháng Hai năm Bảy chín
Lời vĩnh biệt nhói trời Pha Long.
[…]
[…]
Mắt rưng rưng, dò đọc từng dòng
Gặp điệp khúc Tháng Hai năm Bảy chín
Lời vĩnh biệt nhói trời Pha Long.
[…]
Tôi đã đi trên những buổi chiều
Những buổi chiều của quá khứ
Rất cô liêu
Và mưa gió rất nhiều
Trên những buổi chiều Việt Nam
Rất thân yêu
Của ngày nay
Tôi cũng đang đi đây
Ôi con đường dài xơ xác
Lá vàng heo may
Bóng dáng xanh xao
Những em bé ăn mày
Những người anh
Máu chảy cả đôi tay
Chiều chiến tranh
Những mẹ già run sợ
Vì tiếng súng cối xay
Đêm sắp tới rồi
Người ta đang giết nhau quá mê say
[…]
[…]
Ở cõi vô thuỷ vô chung người âm nghe ta tranh cãi
Họ trách ta giữ lâu và thù dai quá vậy
Chính ở nơi đạn xé, bom cày, lửa cháy
Cây bây giờ rủ cỏ mải miết xanh
Nơi ấy, những người lính vô danh, hữu danh
Dù bên này hay bên kia cũng đều là
Con dân nước Việt
Thịt nát, xương tan đau xót biết
Tiếng khóc nào cũng tiếng mẹ Âu Cơ
[…]
Chiến dịch này
Mỗi ngày
Đưa vào Thành một đại đội đủ
Mười sáu ngàn lính trẻ
Khét vào đất đá
Khét vào cỏ xanh
Cõi vô thanh
Tám mươi mốt ngày đêm Cổ thành
Thảng thốt.
[…]
Sợi vải nào thương anh giữa đêm?
Sợi vải nào vương hơi thở mềm?
Sợi vải nào nhớ vùng ngực ấm?
Sợi vải nào tương tư áo em?
Đất bụi chiến trường giấu ở đâu
Áo anh chưa chịu nói câu nào
Lần lựa em tìm trong gấu áo
Bụi đỏ hay là nỗi khát khao?
[…]
[…]
Thân thể chia đôi oằn đau đất nước
Tuổi thơ anh súng đạn với quân thù
Em võ vàng khói lửa nồng mắt ướt
Thôn xóm vọng về nức nở lời ru
[…]
[…]
Áo vương màu bụi đỏ
Nguỵ trang lá hoa rừng
Thân còng ba lô nặng
Đường hành quân gian nan
Sáng mù sương thung lũng
Chiều đồi cao mây giăng
Lá xanh hồn du mục
Đời còn nhiều lang thang
[…]
Đường truông núi hai mươi năm chất ngất
Tuổi lang thang vào xương máu bàng hoàng
Mai về phố với hồn chai lạnh ngắt
Mua tình vui dồn trống chuỗi mênh mang
Khúc chinh chiến đã từ lâu quên hát
Vầng trăng treo mầu úa hướng mong chờ
Mai xuống núi tiếp một ngày phiêu bạt
Tìm lại mình đánh thức một cơn mơ.
[…]
Vui khoác ba lô bước mã hồi
Đường thu vàng ngập lá vàng rơi
Phố xưa quán cũ vành khăn trắng
Máu đỏ chân nhang tím đất trời
Gọi tách cà phê ngồi nhắc nhau
Nghe từng giọt lệ nhỏ men nâu
Trời đêm u hiển trung du lạnh
Đom đóm bơ vơ lạc cõi sầu.
[…]
Từ buổi đến rừng cao cây nhớ gió
Mình nhớ đời đêm nhớ gối trên tay
Mong trở lại một ngày thương tóc đó
Có tình người trên vầng trán mây bay.