Ngày vắng
Ta ném qua cửa sổ
cành Violet quá buồn
có những ngày vắng quá
hoa cúc vàng ngoài dậu
vẫn cứ màu hoàng hôn
[…]
Ta ném qua cửa sổ
cành Violet quá buồn
có những ngày vắng quá
hoa cúc vàng ngoài dậu
vẫn cứ màu hoàng hôn
[…]
[…]
Chẳng thà em tự yêu lấy em
Rồi chỉ vô tình mà anh ở đó
Ai cũng đi đến hạnh phúc bằng rất nhiều buồn khổ
Sao tóc em dài như dày vò
Em cắt ngắn tóc mình sau mỗi cuộc chia xa
Tưởng sẽ ngắn đi những nỗi buồn đang cũ
Cái thời mình được lựa chọn đã qua
Sao còn hư hao đi bởi vẫn biết mong chờ
Mỗi ngày lại thấy tóc như vô tình mà dài
Mỗi ngày lại thấy mình đang vội vàng bám vào từng cơ hội để được yêu…
Không có chỗ để đi
cũng chẳng biết làm gì
mặc nắng
chủ nhật rực rỡ ngoài kia
[…]
Tháng sáu sinh nhật những vòng tay
mỗi vòng tay ôm một vòng thất bại
Đành rằng đau thì mặc cho đau
vẫn sợ phải hoài nghi cả những gì còn lại
[…]
[…]
Nhưng em sợ nỗi buồn không ngủ suốt đêm thâu
Sáng mai ra còn nguyên cả một ngày vô nghĩa
Anh đâu đây không một lời mà cũ
Vật vã người
Em bám vào như lá vàng
như chút mùa thu bám vào cành trơ trụi
Biết rồi mình sẽ rơi…
[…]
Sáng thấy đĩa nhạc cũ vẫn bật
Tuyết đựng đầy nơi khung cửa
Từng chú chim tỉnh giấc bay đi để lại những dấu chân
Em môi gầy một mình
[…]
Bờ bãi đã qua rồi em sẽ quên
Em bình thản buông neo như tiếng thở dài trong đêm vừa phóng thích
Nhớ thương không được quyền đỏng đảnh
Đêm xun xoe luận tội những yên lành
[…]
Hà nội
mùa thu rồi nhỉ
Yểu điệu
đài các
mà làm gi ?
Chẳng hẹn
vàng lá vẫn rơi
Thả mình đi em
gương soi
[…]
Tôi có chờ đâu, có đợi đâu,
Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
Với tôi, tất cả như vô nghĩa,
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!
Ai đâu trở lại mùa thu trước ?
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng,
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
Về đây đem chắn nẻo xuân sang.
[…]
Lang thang qua mấy ngõ
chắng biết dừng chốn nào
quán đồi chiều hát gió
vắng tiếng người lao xao
Ta ngồi giữa đời rộng
trên đầu là mây bay
dưới chân ta cát bụi
lẻ loi cuộc tình say
[…]