Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Tự khúc mùa xuân

    Tác giả:

    […]

    Thân thể tôi như chiếc cột ăng ten
    Vừa phát sóng vừa tự mình rỉ rét

    Điều tôi nói chừng chúa trời chưa biết
    Phật chưa tin và trời cứ làm thinh
    Tôi nhỏ nhoi tồn tại chính mình
    Nhân danh một chính mình tồn tại

    Sân chùa cứ rụng đầy hoa đại
    Thánh giá cao chót vót tận vòm mây
    Tôi vẫn đi lầm lụi giữa xuân này
    Mưa bụi thấm lông tơ đầy mặt áo

    […]

  • Tôi, một kẻ

    Tôi, một kẻ không gia đình, bè bạn
    Sống một mình, bệnh hoạn xanh xao
    Chai nước con, chiếc điếu hút thuốc lào
    Chiếc giường vải, chiếc bàn bằng gỗ cũ
    Ðồ đạc tôi thế là tạm đủ
    Cuộc sống nghèo hèn, không ước không mơ
    Ngoài thời gian dạy học vài giờ
    Tôi tìm kiếm niềm khuây trong sách vở
    Ít ra khỏi căn buồng con tôi ở
    Chủ nhật, ngày thường tôi thấy như nhau

    […]

  • Bài thơ Việt Bắc (Trích chương X)

    Tác giả:

    […]

    Hãy đi đi!
    Dù đi buồn đứt ruột

    Con tim

    hoen ố
    nhớ thương!

    Đi!
    Dù biết
    khổ đau còn là luật
    của trái đất này
    khi
    nó chuyển mình đi!

    Hãy thù ghét
    mọi ao tù
    nơi thân ta rữa mục,
    mọi thói quen
    nếp nghĩ – mù lòa!

    Hãy sống như
    những con tàu
    phải lòng
    muôn hải lý,

    mỗi ngày
    bỏ
    sau lưng
    nghìn hải – cảng – mưa – buồn!

    […]

  • Lời khai của một thằng hề mất trí

    Tác giả:

    […]

    bong bóng phình to
    hụt hơi nửa chừng bong bóng nổ bụp
    tôi lượm mấy miếng bong bóng rách ngậm trong miệng thổi phù phù
    không có đứa nào nhìn tôi
    đứa dựa cột điện cà lưng cho đỡ ngứa
    đứa cởi áo quơ lên trời giả đò phi ngựa bắn súng
    đứa bẻ lá dỗ em nín cho chị chơi cò cò
    bây giờ tới lúc đạp mạng
    bảy tám đứa tụm lại
    năm mười mười lăm
    hai mươi một trăm
    xa mạng ba bước phải đi tìm
    tôi đứng trời trồng cho một đứa núp sau lưng
    chết rồi
    sau lưng ông điên
    đừng ăn gian
    tôi bị xô ngã chúi cười không được
    bọn trẻ chạy hết còn một đứa đứng chống nạnh đạp một chân lên lon sữa bò rét
    năm mười mười lăm
    một trăm một ngàn
    không thấy thằng nào
    chết hết cả rồi bây ơi
    thôi thôi các con ơi
    đừng buồn phiền điên tàn chi như tôi

    […]

  • Hẹn xưa

    Tác giả:

    […]

    Lời em rao lên cao rồi tắt nghẽn
    Tầng dư ba không lả lướt chào mời
    Đôi tay gầy cặm xương vào xác én
    Khấp khểnh chân trần nhịp thở chùng hơi

    Bán đi em, nhanh nhanh về đi học
    Rồi thả trâu, rồi bế bé, trông nhà
    Tôi xét mình xin cúi đầu trách móc
    Bao lỡ lầm thiếu sót phận anh cha

    Nên các em còn bơ vơ đói rách
    Sớm tảo tần mong kiếm bát cơm vơi
    Bốn năm tuổi mũi thòng chưa lau sạch
    Đã đua tranh chen chúc với dòng đời

    Tôi tự hỏi mình xưng tên chiến đấu
    Cho các em cùng nối mộng cao xa
    Hay cho những người cười trên lửa máu
    Thêm sang giàu nhờ xáo thịt nồi da?

  • Trường ca chân đất

    Tác giả:

    […]

    vài cái xoong móp méo
    áo rách toạc
    mấy trăm năm một điệu hành khốn khổ
    phương nam cuốc bộ
    phương nam xe đò
    phương nam đất hứa
    phương nam cùng đồ
    mặt căng bình thản

    những dòng sông mất tích
    những đám mây trượt ngã
    những hàng cây tắt nến trong đêm
    tôi đi về nhà mình
    thèm một ngọn lửa màu rơm
    một ổ chó ấm hơi chờ đợi
    và tôi gặp

    một chàng trai sáu trăm năm trước
    một cô gái sáu trăm năm trước
    vật vã trên bãi sông Trà
    gió mơn man da thịt
    mùi bắp non mùi rong rêu mùi bùn mùi nước sông ngai ngái
    đằm đằm trai gái hoang sơ
    những cú xoay mình
    những tiếng rên bất chợt
    tôi nghe từ sáu trăm năm trước
    một giai điệu quen
    một bài hát không lời
    sáu trăm năm hay sáu nghìn năm
    mùi ân ái trong đêm vẫn thế

    […]

    buông câu giữa muôn trùng đói rách
    mong giật được một ngày sáng tươi
    quê hương bỏ thì thương vương thì tội
    em thèm làm việc lắm anh ơi!

    trong đêm xe nảy xóc
    mắt lặng nhìn về sau
    đầu dúi lên phía trước
    mười ngón tay khát khao

    phương nam hề, đơn độc!
    phương nam hề, xoáy lốc!

    mặt căng bình thản

    mỳ gõ thâu đêm Sài Gòn hoa lệ
    trứng cút thâu đêm Sài Gòn mưa xé
    bánh xèo thâu đêm liu riu ngọn lửa
    xích lô thâu đêm từng vòng cô đơn

    đất quê tôi hai lần thất lạc
    người quê tôi hai lần lưu dân

    vì sao muốn khóc?

    có một hạt cỏ may cư trú lênh đênh
    ngày ấy xanh lá trúc
    có một chiếc xe đò đi về mông mênh
    đỏ đen phận người câu mực

    […]

  • Gọi tìm xác đồng đội

    Tác giả:

    […]

    • một mụ già điêu tàn ở chợ Mía Sơn Tây
    thường giữa trưa đứng bóng
    mụ ngồi bệt xuống đất
    rồi khóc rồi cười rồi la hét
    hai con mắt như đứng tròng
    con Lê Thị Cam ơi
    chết đất nào về đây với bầm
    bầm khô gan héo ruột

    mụ già cào hai tay bới đất
    có con dưới này không con
    a ha này mấy người mấy người ơi
    mấy người có ai có con chết như tôi không
    liệt sĩ không có xác

    mụ già úp một tờ giấy nhớp mồ hôi lên mặt
    liệt sĩ của con đây
    Lê Thị Cam ơi
    a ha
    có ai biết con tôi chôn ở đâu không
    con ơi là con ơi

    […]

    • con tôi là Lê Thị Gái
    quê Đồng Di
    cơ sở cách mạng ở Đà Nẵng
    bị bắt tại Huế tháng 6 năm 1969
    chết bị treo ngược hai chân lên mái nhà
    không quần không áo trong lao Thừa Phủ
    nghe đâu chôn chung một hố với ba bốn người ở vùng núi Nam sông Hương
    năm đó con tôi hai mươi hai tuổi
    có hai mươi mấy năm nay tôi cứ hay nằm thấy con tôi ở lổ ở trần
    đứng ngoài hè kêu lạnh lắm mạ ơi
    tôi tên là Trần Thị Tho
    hiện bán nước chè ở ga Lăng Cô

    […]