Bài hát tháng mười
[…]
Tháng Mười dâng hạt
Rón rén heo may
Sương muối gặt hoàng hôn tóc mẹ
Những giấc người bạc trắng giấc mơ
[…]
[…]
Tháng Mười dâng hạt
Rón rén heo may
Sương muối gặt hoàng hôn tóc mẹ
Những giấc người bạc trắng giấc mơ
[…]
[…]
Từ khi lá hết thời trang
Người đem ánh sáng ra quàng thịt da
Từ khi tin có hồn ma
Người lo tâm chính có tà bên trong
Từ khi xuất hiện hoa hồng
Người yêu người thật vậy không hỡi người…
[…]
[…]
này mọi người
hãy xem tôi đi đầu xuống đất và hát
những thằng hề mất trí như tôi
có chi tên tuổi
chết đi không ai phúng điếu
chỉ còn cái mặt nạ cho con chơi
ngày mở cửa mả không có một tờ vàng bạc
mọi người đừng cười tôi tội nghiệp
trong giấc ngủ tôi thấy những miếng thịt to
rồi vùng dậy chạy ra đường la lớn
thịt thịt
người đi đường không ai ngó tôi
[…]
[…]
Chúng ta gặp nhau
còn gặp nhau
mỗi ngày
như nhân dân
còn gặp nhau
bốn ngàn năm chưa thấy mặt
Việt Nam
Nhân dân ơi
mỗi lon gạo lon bắp
mỗi củ khoai củ sắn trồng trên đất này
chưa được tự do ăn
nên còn đẩy xe thuê
làm đĩ
lượm lon
hốt rác
mỗi ngày
như mọi đêm
[…]
[…]
Như chiếc lá khan buồn mất ngủ
Trên nhành cây cạn kiệt thân hình
Ta ngù ngờ u mê ương dại
Thế giới là ai
Và ta nữa là ai?
Giọt buồn em hãy rót đi
Ngoài kia vũ trụ đang kỳ phôi thai
Mùa thu dường đã mệt nhoài
Heo may rười rượi, cây thay lá vàng
Kiếp người ta đã nhận mang
Xin em giữ trọn cho cam lòng trời
Giọt buồn cứ vợi sang tôi
Dẫu bao nhiêu vẫn một lời rằng thương
Mẹ cha trao gửi sắc hương
Đời trao em nỗi vui buồn trong tim
Chân thành tha thiết yêu tin
Mình dâng nhau khúc hát tìm về nhau.
[…]
Chabbi Chabbi
Tuổi còn xanh, mắt còn tha thiết
Có phải quê ở bờ sông Nin
Hay là nơi trăng sáng
Trên bãi cát dài bóng cây bao báp
Trai gái nhảy bamboula
Theo nhịp trống gợi hồn sa mạc
Chabbi Chabbi
Còn bao giờ qua biển
Để về với đất trời bên ấy
Hai mươi tuổi trẻ nằm đây
Lòng đất Việt Nam hiền hậu
Thôi những ai bên kia chân trời
Đừng dành góc nhà nhỏ thân yêu
Đừng mong bóng trang phục quân nhân
Hiện về quê cũ
Mang những tấm hình
Những thành phố viễn chinh
Về làm quà cho em nhỏ, họ hàng
Hỡi mẹ nghèo ơi!
Thôi cũng đừng mong
Món tiền lương của Chabbi dành dụm
Đổi bằng xương máu nằm đây
[…]
[…]
Làm gì có giải oan
Trẻ hay già cũng là cái chết
Dù khác nhau cái gọi là thời gian
Nhưng đều có, rồi hết
Đó là công minh và chân xác giữa đời?
Đến với em anh phải đứng hay ngồi
Đống mả thấp mà đầu gối anh cao quá
Cứ nghĩ, thấy con người cũng lạ
Sống và chết có gì khác mấy đâu
Người chết hoá linh thiêng, người sống phải sở cầu
Ở cõi ấy nếu còn nói được
Một ngày nào ấy em sẽ nói với anh như hồi trước cùng ngồi bên nhau uống nước.
Rằng:
Chẳng có gì đâu
Sống chết như nhau
Cõi này cũng có điều đáng buồn như thế
Em cứ nghĩ xuống đây không còn nô lệ
Ai dè ách mới còn nặng hơn
Em đang tìm một kiếp mới hết buồn
Để lại chết xem cuộc đời có mới
Anh hãy sống dần dà đừng vội
Bởi,
Chúng ta còn phải chết nhiều lần.
[…]
Những cánh cửa đều khóa chặt
Trong gian phòng trong suốt thủy tinh
Em ở đây với anh
Cho bớt lạnh sang mùa xuân náo nức
Thịt da em cho anh sưởi
Hơi ẩm mình con chim khuyên
Trong lòng bàn tay
Run rẩy
Giữa hai cành non
Nghe nhựa mùa xuân
Những nụ hồng mới nở
Và mật vừa thơm và ong đã tới
Chúng ta đi vào bí mật của mùa xuân
Ngày đầu tiên của em trên biển.
Người ta gọi tôi là địa chủ
Đây là một lũ người tự xưng là cùng đinh
Đem bắt trói tôi vào một cột đình
Đã hai ngày qua tôi vẫn làm thinh
Nhưng đến trưa nay tôi bỗng hoảng kinh
Số là tôi khát nước lắm rồi
Ôi chao tôi ao ước tôi ao ước
Và không thể cầm lòng tự cao
Tôi kêu hãy cho tôi nước nước nước
Tôi bỗng nghe một tiếng trả lời: được
Rồi một kẻ đi đến rất chậm bước
Lúc đứng gần sau lưng tôi nó nói thỏ thẻ
Hãy hả họng cho tao đổ tội nghiệp đồ chết khát
Tôi cảm động nhắm mắt run run hả họng khô rát
Nó hắt ngay vào một nắm cát