Tội nghiệp
Tội nghiệp nhà thơ
Hợm mình
Lầm lạc
Bởi không biết sống
Nên không biết chết
Nửa thế kỷ
Bị lưu đày
Trong cõi tung hô.
Tội nghiệp nhà thơ
Hợm mình
Lầm lạc
Bởi không biết sống
Nên không biết chết
Nửa thế kỷ
Bị lưu đày
Trong cõi tung hô.
[…]
Thà cô quạnh giữa đất trời
Còn hơn quạnh giữa vạn người trần gian
Một bờ. Dăm cõi bôi toan
Có chê rượu nhạt. Cũng tàn cuộc vui
Trót đa mang cái nghiệp. Người
Thôi thì múa họng… khóc cười một phen
Bài 1
Lây nhiễm thần đa đến mức này
Cuội đành cùng chịu kiếp lưu đày
Rễ bung khỏi đất ôm chầm lấy
Ngọn bứng về trời bám chặt ngay
Bóp bụng bớt run khi nín thở
Mím môi đỡ lạnh lúc mò tay
Giật mình tỉnh giấc Hằng Nga hoảng
Cối giã đan sa ném vỡ chày.
Bài 2
Gối lẻ chăn đơn những tháng ngày
Rước chàng tục khách tối hôm nay
Ngân thiềm quết chả nhồi cho dẻo
Ngọc thỏ nướng trui thái thật dày
Gỏi trộn củ đa nhai mới thú
Rượu ngâm đọt quế nhấp càng cay
Quảng Hàn cung vắng khuya tàn tiệc
Anh giúp nàng tiên cởi chiếc giày.
Bài 3
Vểnh hai ria mép nhướn chân mày
Cuội trở về trần đáp chuyến bay
Cán búa đeo lâu nghe nặng nặng
Lưỡi liềm nếm thử thấy hay hay
Lá đa bất tử tiền trên hết
Bộ mặt vô tư nhẵn khó tày
Chó phải ôm theo đành mất vợ
Con người rỗng ruột nghĩ buồn thay.
[…]
Bông hoa xúc phạm con sâu
con cá xúc phạm lưỡi câu ao nhà
Ông bụt xúc phạm con ma
lão say khướt xúc phạm bà tỉnh queo
Cái sang xúc phạm cái nghèo
cái ngay xúc phạm cái khoèo bẩm sinh
[…]
[…]
Siêu nhiên goá bụa nhân từ
đá mồ côi đá vọng phu với người
Người hoá đá đá hoá vôi
vôi ma quái bạc mái đời phù vân
[…]
Lơ ngơ hơi bị ấm đầu
mù mờ hơi bị ngu lâu tàn đời
Thần kinh hơi bị rối bời
người hơi bị ngợm ta hơi bị người
[…]
Cậu bảo: Cũng không xa?
– Nước Nga?
– Ờ nước ấy”.
Và há mồm khoan khoái
Lão ngồi mơ nước Nga…
[…]
Người sống trong hơi thở của nhân dân
Mấy trăm năm ai để thương để giận
Câu sa lệch cũng hò reo nổi loạn
Nhịp trống gầm lên những khát vọng không lời
Những khát vọng nằm sâu trong mỗi trái tim người
Được sống đúng với lòng mình thực chất
Những xiềng xích phết màu sơn đạo đức
Mấy trăm năm không khóa nổi Thị Màu
[…]
Khi em cất tiếng khóc chào đời
Anh đại diện đời chào em bằng nụ cười
Lớn lên nhớ đừng hỏi tại sao có kẻ cười người khóc
Trong cùng một cảnh ngộ nghe em!
Anh nhỏ vào mắt em thứ thuốc màu nâu
Nói là để ngừa đau mắt
Ngay lúc đó em đã không nhìn đời qua mắt thực
Nhớ đừng hỏi vì sao đời tối đen.
[…]
Con ong làm mật yêu hoa
Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời
Con người muốn sống con ơi
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng.
Một người, đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đống lửa tàn mà thôi!
[…]