Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Nếu đó là tội lỗi…

    Tác giả:

    […]

    Khi bè bạn gặp nhau có người theo dõi
    Thầm thì không dám nói to
    Khi những bài thơ anh viết ra
    Chỉ một mình anh đọc

    Nhưng trước khi có chữ viết
    Đã có thơ ca
    Như tình yêu thơ đã sinh ra
    Không phải vì tiền nhuận bút
    Không sợ ngục tù bạo lực
    Dù khổ sở dù phiền hà
    Thơ không bao giờ câm lặng
    Như nhịp đập của trái tim trung thực
    Là nhân chứng của anh
    Là ngọn lửa trắng trong
    Trên lịch sử tối tăm trên tro bụi

    […]

  • Những cô hàng xén

    Tác giả:

    […]

    Các cô hàng xén ngày xưa
    Gương tròn bỏ túi
    Tóc giắt hoa nhài
    Hay ngậm ngùi xem Nhị Độ Mai
    Gấp trang sách lại thương đời Cúc Hoa
    Trong bồ đủ loại Tây Du
    Chinh Đông Chinh Tây
    Bìa sơn dầu gáy mốc
    Đôi cuốn Thạch Sanh
    Một chồng Trê Cóc
    Khi gió mùa xuân
    Xanh càng tươi lộc
    Bói trang Kiều xem chuyện nhân duyên

    […]

  • Lời kỹ nữ

    Tác giả:

    […]

    Em sợ lắm. Giá băng tràn mọi nẻo,
    Trời đầy trăng, lạnh lẽo suốt xương da.
    Người giai nhân: bến đợi dưới cây già;
    Tình du khách: thuyền qua không buộc chặt.

    Lời kỹ nữ đã vỡ vì nước mắt,
    Cuộc yêu đương gay gắt vị làng chơi.
    Người viễn du lòng bận nhớ xa khơi
    Gỡ tay vướng để theo lời gió nước.

    Xao xác tiếng gà. Trăng ngà lạnh buốt.
    Mắt run mờ, kỹ nữ thấy sông trôi.
    Du khách đi. Du khách đã đi rồi.

  • Đợi khách

    Tác giả:

    […]

    Em đứng lẫn bên góc hè phố vắng
    Nghe đêm tàn làm lạc khách tìm vui
    Đôi tiếng giầy khua vắng tắt xa xôi
    Làm vỡ nốt cả đôi niềm tin tưởng

    Người khách lạ đêm lạc loài không chọn hướng
    Bước đảo say làm vỡ nát màu trăng
    Em chờ mong như đợi một âm thầm
    Tình sầu tủi pha chút men rượu cặn

    Đã lâu rồi vết thời gian trĩu nặng
    Từ lần đầu bàn tay trắng đàn mơ
    Nhận tiền cho bên nếp gối chăn thừa
    Em đã khóc, lòng hoa sầu nát nhụy

    Đêm gần tàn em ơi người gái đĩ
    Đợi trong khuya, bến vắng ngủ say rồi
    Nhìn ánh đèn vương lại cửa nhà ai
    Rồi kéo vội khăn quàng trên vai lạnh…