Nhậu với chồng cũ của vợ
Vợ mừng ngày sinh nhật
Mời chồng cũ đến nhà
Chồng cũ đi tầu hỏa
Mình đón ở nhà ga
Vì đường về hơi xa
Hai đứa vào quán nhậu
Trước còn anh với tôi
Sau thành tớ với cậu
[…]
Vợ mừng ngày sinh nhật
Mời chồng cũ đến nhà
Chồng cũ đi tầu hỏa
Mình đón ở nhà ga
Vì đường về hơi xa
Hai đứa vào quán nhậu
Trước còn anh với tôi
Sau thành tớ với cậu
[…]
Vô danh… vô danh… vô danh… vô danh…
1959… 1968… 1973… 1975…
Cát mênh mông. Những vạt cỏ khô cằn
Gió thổi ngược về Tây. Chiều nắng muộn
Những tên tuổi. Những cuộc đời khát vọng
Giờ chỉ còn đơn giản: Vô danh…
[…]
Tôi tự nhủ với niềm an ủi
Sự sống sót không hề có lỗi
Nhưng vì sao ký ức vẫn nhói lên
Và tâm hồn day dứt mãi không yên
Thơ tôi viết giờ in trong sách vở
Người ta đọc. Có thể người ta nhớ
Nhưng vì sao bia mộ các anh nằm
Vẫn đời đời ghi lặng lẽ: Vô danh…
[…]
Làm gì có giải oan
Trẻ hay già cũng là cái chết
Dù khác nhau cái gọi là thời gian
Nhưng đều có, rồi hết
Đó là công minh và chân xác giữa đời?
Đến với em anh phải đứng hay ngồi
Đống mả thấp mà đầu gối anh cao quá
Cứ nghĩ, thấy con người cũng lạ
Sống và chết có gì khác mấy đâu
Người chết hoá linh thiêng, người sống phải sở cầu
Ở cõi ấy nếu còn nói được
Một ngày nào ấy em sẽ nói với anh như hồi trước cùng ngồi bên nhau uống nước.
Rằng:
Chẳng có gì đâu
Sống chết như nhau
Cõi này cũng có điều đáng buồn như thế
Em cứ nghĩ xuống đây không còn nô lệ
Ai dè ách mới còn nặng hơn
Em đang tìm một kiếp mới hết buồn
Để lại chết xem cuộc đời có mới
Anh hãy sống dần dà đừng vội
Bởi,
Chúng ta còn phải chết nhiều lần.
[…]
Tôi đi trên phố
Bỗng nhiên mọi người nhìn tôi
Một ai đó kêu lên: thằng ăn cắp
Tôi chạy Tôi chạy
Tại sao Tôi chạy? Tôi không hiểu tôi
Cả phố đuổi theo tôi xe cộ đuổi theo tôi
Tôi chạy bạt mạng
Gần hết đời
Tới chỗ chỉ còn gục xuống
Tỉnh dậy mồ hôi chảy
Tôi lại thấy tôi là người chưa phạm tội
[…]
Ở đây lạnh núi mưa rừng
Ta nghe đời lụn trên từng tấc da
Nhìn đâu cũng thấy quê nhà
Sao trong gang tấc vẫn xa nghìn trùng.
Ở đây ngày tháng như bưng
Giam ta chết ngột trong từng ủ ê
Chim thiêng có nhớ đường về
Vất vơ nẻo nọ ê chề lối kia.
[…]
[…]
Thuế sống rồi con gánh nặng nề
Rồi con viết mướn hay may thuê
Về đâu nương náu đi đâu thoát
Hay sớm đi hoang tối ngủ hè.
Con sẽ dùng chi đôi cánh tay
Dùng chi cho thỏa chí lòng say
Dùng chi cho thỏa cánh hồn bay
Dùng chi dùng chi thời loạn này?
Con sẽ dùng chi hay sẽ giam
Thân làm tôi mọn cửa giàu sang
Lòng vào quên lãng của thời gian
Đời vào bóng tối của lầm than?
[…]
Mạch sống chan hòa dưới đất sâu
Hỏi đời đất cát: Mẹ con đâu?
Nhà hoang lưu lạc thân hoang đấy
Bán phút vui cho cả giấc sầu.
Cũng khác gì ta giận hóa say
Gối đầu lên bụng mẹ con đây
Bút nghiên đánh đĩ mòn thân thế
Giờ viết ru con khúc hát này.
[…]
[…]
Ở Huntington Beach có Nghiêm Xuân Hồng
Và Los Angeles Võ Phiến
Mấy địa chỉ âm thầm
Sống không thành tiếng động
Những người da đen đứng câu cá suốt đêm
Dưới bãi biển mù sương
Đất nước khuất
Bầy hải âu cất cánh
Ống khói một con tàu trở về
Hơi thở. Rác. Và bọn gái điếm
Cái máy chữ Nhà Thờ
Đập nhễ nhại trận cười xác thịt
Ở Houston có Mặc Đỗ một mắt đã mù
Vượt bốn ngàn cây số tới thăm nhau
Đi với bạn lên ngôi nhà trên núi
Thằng đã tới thềm thằng còn ở dưới
Cùng trẻ như rừng cùng già như suối
Ở Seattle có Thanh Nam cuống họng
Đứt lìa
Chứng ung thư tàn độc
Cây gậy chống trên tay
Cái mũ dạ che cái đầu trọc lốc
Trước dòng lệ Tuý Hồng
Cuộc bút đàm lần cuối
Trong ngôi nhà bóng tối
Không bận gì tháng tới
Về đây đưa đám tao
Và ở Sài Gòn vẫn còn Bùi Giáng
Tối tối về chùa đêm làm thơ
Ngày ca múa khóc cười giữa chợ
Kẻ sỹ điên thế kỷ mù rồi
Những Thanh Tâm Tuyền trăm năm đã xa
Những Vũ Hoàng Chương nghìn ngày đã khuất
Những bạn bè mày chúng nó đã giết
Còn viết được ư, thằng sống sót?
[…]
Em sống bằng những gì tôi đã quên
Với bông hoa bằng mùi hương
Với ban ngày bằng hơi ấm trên da thịt
Với đêm bằng tĩnh lặng mịt mùng
Với con người bằng nước mắt
[…]
Có những kẻ suốt đời làm nô lệ
Chết bỗng dệt thêu thành những vĩ nhân
Lại có kẻ xưng vĩ nhân chuyên nghiệp
Chết nấp vào nô lệ chẳng toàn thân.
[…]
[…]
Nằm đây cổ đắng đầu khô cứng
Dỗ lòng trăm bận vẫn chưa quên
Quanh ta chữ nghĩa lên mùi mốc
Thiên hạ ngoài đang cơn đảo điên
Đập vỡ ly không lầm chén rượu
Chập chờn vị thuốc tưởng hơi men
Cơm áo rơi theo đời thất bát
Thau vàng lẫn lộn bước bon chen
Bè bạn ai còn lai vãng mấy
Bên nhau lòng lạnh buốt như tiền
Cửa khép đêm đêm phòng bất trắc
Kín lời sợ đến cả anh em
[…]