Mây
vượt trùng dương ta đến đây
để nói với em rằng:
cuộc đời này thật là dễ ghét
nhưng khi mặt trời mọc
chiếu vào thân cây này
khiến thân cây nức nở
và một bông hoa mãn khai
ta khóc
mà xin em
ở lại
(Ninh Chử, 1962)
vượt trùng dương ta đến đây
để nói với em rằng:
cuộc đời này thật là dễ ghét
nhưng khi mặt trời mọc
chiếu vào thân cây này
khiến thân cây nức nở
và một bông hoa mãn khai
ta khóc
mà xin em
ở lại
(Ninh Chử, 1962)
bóng chiều xa
bóng chiều ơi
tay người chưa với
bóng đời đã xa.
có một thằng buồn quá
ngồi đánh cờ một mình
một mình cũng buồn quá
hắn bỏ đi một mình
[…]
Cuộc đời như điếu thuốc
Không hút cũng cháy vèo
Cuộc đời như điếu thuốc
Không hút cũng không sao.
Nắm tay lật úp đi con
Co thân tròn trịa như hòn đá lăn
Muốn cho đời sống không cằn
Tập cho quen mất thăng bằng từ đây
[…]
Vào cuộc nhậu nhiều bợm rất sợ tiết
dù ở đời họ máu tiết canh nhau
Thì làm sao?
thì làm gì nào?
Thì ta thi tài với con nít lối xóm
Cờ tướng cờ vua cờ ngựa cờ ô…
Và chơi lại trò xưa đơn giản như là không có gì
ván âm dương Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ
Năm ô cờ sắp xếp lại thiên hạ
ngồi xổm chơi hay ngồi bệt thì tùy
Và nghêu ngao lõng thõng hò vè
giun dế du dương ễnh ương đắm đuối
Và ngạo nghễ khúc đồng dao nhăng cuội
lời trẻ con phấp phới ngũ hành kỳ…
Sinh nghi ta viết một bài hành
Vợ nghi chồng, em út nghi anh
Cha nghi con cái, bè nghi bạn
Thủ trưởng thì nghi hết ban ngành
Láng giềng dòm ngó nghi hàng xóm
Ngoài đường nghi phố chứa lưu manh
Ngay ta khi viết bài in báo
Cũng nghi mình kiếm chác công danh
Trời ơi, mọi chuyện sinh nghi thiệt
Chén kiểu thường nghi kị chén sành
[…]
[…]
Vua rằng: Tớ viết sách Tiên
Chữ toàn mây trắng bay trên màu trời
Ta rằng: Thiên hạ khác rồi
Chẳng ai đọc sách nghe lời Vua ban
Vua rằng: Tớ bảo các Quan…
Ta rằng: Quan bận săn toàn đô la…
[…]
[…]
Như con chiên sùng đạo chợt bàng hoàng
Nhận ra Chúa chỉ ghép bằng đất đá
[…]
[…]
Đau lòng con cuốc than thân
Cau vua giờ đứng thế chân cau nhà
Buồn thay đám cưới người ta
Ai ăn trầu nữa để mà đỏ môi?