Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Gặp chị điên

    Tác giả:

    […]

    Chị là ai? Đau khổ lắm? Tay ôm
    Bó quần áo rách tươm như giẻ vụn.
    Chị đứng đó, thuyền trôi mất hướng
    Mà bỗng nhiên biển hoá đá mênh mông.
    Hỡi tâm hồn mắc cạn giữa dòng
    Có phải chị còn chờ mong hướng gió ?
    Ai nhìn được trong tâm hồn mờ tỏ,
    Trong não cân đã loang loang lổ vùng đêm ?
    Mắt chị nhìn đâu leo lét ngọn đèn,
    Tôi bất giác nhớ ngày nhật thực
    Bóng tối ăn hoen mặt trời sáng rực.

    […]

  • Chào Nguyên Xuân

    Tác giả:

    Xin chào nhau giữa con đường
    Mùa xuân phía trước miên trường phía sau
    Tóc xanh dù có phai màu
    Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng.

    Xin chào nhau giữa lúc này
    Có ngàn năm đứng ngó cây cối và
    Có trời mây xuống lân la
    Bên bờ nước có bóng ta bên người

    […]

  • Phụng Hiến

    Tác giả:

    […]

    Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi
    Trần gian ôi! cánh bướm cánh chuồn chuồn
    Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
    Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn

    Còn ở lại một ngày còn yêu mãi
    Còn một đêm còn thở dưới trăng sao
    Thì cánh mộng còn tung lên không ngại
    Níu trời xanh tay với kiễng chân cao

    […]

  • Quán bên đường

    Tác giả:

    […]

    Tôi chợt nhớ chúng ta không nhà cửa
    Em tản cư, tôi là khách mười phương
    Biệt cố đô cùng nhau từ một thuở
    Lòng rưng rưng thương nhau quá dọc đường

    Tiền nước trả em rồi trưa nắng gắt
    Đường xa xa mờ mờ núi và mây
    Hồn khách vương vài qua sợi tóc
    Tôi thương mà em đâu có hay…

  • Hành phương Nam

    Tác giả:

    […]

    Vẫn dám tiêu hoang cho đến hết,
    Ngày mai ra sao rồi hãy hay.
    Ngày mai xán lạn màu non nước,
    Cốt nhất làm sao tự buổi nay.

    Rẫy ruồng châu ngọc thù son phấn,
    Mắt đỏ lên rồi cứ chết ngay.
    Hỡi ơi! Nhiếp Chính mà băm mặt
    Giữa chợ ai người khóc nhận thây?

    Kinh Kha giữa chợ sầu nghiêng chén
    Ai kẻ dâng vàng kẻ biếu tay
    Mơ gì ấp Tiết thêu văn tự
    Giày cỏ, gươm cùn ta đi đây.

    […]

  • Đêm Nghi Tàm đọc Đỗ Phủ cho vợ nghe

    Tác giả:

    […]

    Đã đi với nhân dân
    Thì thơ không thể khác
    Dân máu lệ khốn cùng
    Thơ chết áo đắp mặt!

    Chính vì thế em ơi
    Nhân loại ngàn năm qua
    Máu chảy như sông xiết
    Cũng là để cho Thơ
    Sẽ không còn phải viết
    Những Hành qua Bành Nha
    Vô gia Thuỳ Lão biệt…
    Cũng là để cho Thơ
    Sẽ không còn phải chết
    Giữa tuyết, trong đò con…
    Đắp mặt áo bông sờn.

    […]

  • Viên xúc xắc mùa thu

    […]

    Anh đi qua tất cả mối tình câm,
    Mối tình nói, rồi mối tình bỏ dở.
    Đôi tay kẻ ăn xin, đôi môi hồng trẻ nhỏ,
    Đất nước đau buồn chưa hết, Mỵ Châu ơi!

    Lông ngỗng bay như số phận giữa trời
    Trọng Thuỷ đứng suốt đời không hết lạ.
    Vệt lông ngỗng con đường tình trắng xoá.
    Có ai hay thăm thẳm giếng khôn cùng.

    Nhưng chính anh không hay số phận lại điệp trùng,
    Khi mở mắt Mỵ Châu em ngồi đó
    Toa thứ ba ôm cặp ai nức nở
    Suốt đời anh mang tội với con tàu.

    […]