Một ngày
Thế rồi bùn đánh sang ao
Thế rồi sóng thấp sóng cao một ngày
Thế là tay lại trắng tay
Không ăn phải ớt mà cay âm thầm
Nửa đời gạo chợ nước sông
Nửa đời ngậm ngải tìm không thấy trầm
Không ăn mà lại ngậm tăm
Không đui mà lại nhìn không thấy gì