Tin thì tin không tin thì thôi
bốn lăm bậc thời gian dốc ngược
tôi đã vượt qua
em cách một sợi tơ
tôi đã không qua được
tin thì tin không tin thì thôi
[…]
bốn lăm bậc thời gian dốc ngược
tôi đã vượt qua
em cách một sợi tơ
tôi đã không qua được
tin thì tin không tin thì thôi
[…]
[…]
xin cảm ơn
trái đất tròn những ngày tình nhân
những ngày địa đàng còn chưa trái cấm
những ngày thượng đế đi vắng
có em ngồi hát tôi nghe
(như một lần em đã hát cho người đàn ông khác!)
[…]
[…]
Ngày mai…
cốc rượu nào Người sẽ tận tay mời
Tôi có còn đủ sức tiếp nhận?
Món cuối cùng trên bàn ăn số phận
tên là gì trong tờ thực đơn?
[…]
Thà cô quạnh giữa đất trời
Còn hơn quạnh giữa vạn người trần gian
Một bờ. Dăm cõi bôi toan
Có chê rượu nhạt. Cũng tàn cuộc vui
Trót đa mang cái nghiệp. Người
Thôi thì múa họng… khóc cười một phen
Lòng yêu đời có thật dễ không em ?
Khi anh có, anh biết là thực khó
Anh trả giá bằng rất nhiều cực khổ
Để được cứ như không, thư giãn, nguyên lành.
[…]
Mây vương vương
một mảnh trời
ta vương vương một
quãng đời đi qua
[…]
[…]
Sáng ra biết thức là còn
Sống trong trời đất như hòn đá lăn
Có người nhịn chẳng dám ăn
Sợ đồng tiền có dấu răng của đời
Lòn tay vô túi loài người
Lương tri ai đó cũng với ít nhiều
[…]
Nửa ta
để lại đất trời
nửa ta
cõi mộng
muôn đời còn đi
[…]
Gấu ôi điềm tĩnh đi ngang
Cọp ôi dừng bước giữa hàng thơ hoa
Đi về trong cõi người ta
Trước là thy sỹ sau là đười ươi
Trận sầu kết chặt cơn vui
Tiền trình vạn lý chôn vùi dấu chân
Thưở nhỏ môi sầu đã nếm đâu
Thường thích lên lầu, thường thích lên lầu
Gò chữ, ép thơ gượng tả sầu.
Bây giờ sầu đắng đến tận môi
Muốn nói lại thôi, muốn nói lại thôi
Cười bảo: “Hôm nay khéo đẹp trời!”