Nghĩ về nhau
[…]
Tình yêu trong tim anh
tình yêu trong tim tôi
cũng chỉ là một tình yêu
mãi mãi xa vời đi chẳng tới
[…]
niềm vui của chúng ta
mòn mỏi như dép giày
nỗi buồn của chúng ta
mọc lan như cỏ dại
xanh um bờ tháng ngày.
[…]
Tình yêu trong tim anh
tình yêu trong tim tôi
cũng chỉ là một tình yêu
mãi mãi xa vời đi chẳng tới
[…]
niềm vui của chúng ta
mòn mỏi như dép giày
nỗi buồn của chúng ta
mọc lan như cỏ dại
xanh um bờ tháng ngày.
[…]
Đứng dậy em ơi! sống cõi đời
Đời dầu khổ nhục đến mười mươi
Em về điểm phấn tô son lại
Ngạo với nhân gian một nụ cười
Ngày mai ở mãi chốn chân trời
Trong cảnh gia đình ấm áp vui
Một phút trầm ngâm anh sẽ khấn
Cho em trở lại được tươi cười.
[…]
Ma là người. Người là ma
Ta là ai? Ai là ta? Đoạn trường…
Một mai xác chỉ còn xương
Hồn vất vưởng cõi trần truồng trẽn trơ
Âm dương lẩn quẩn bến bờ
Sống ghé chết dạt hư vô kiếp người
Nghĩa tình đọng một chút vui
Sân si hóa thạch ngậm ngùi nhân gian
Lời nguyền man dại hóa vàng
Vết dao thốc ngược bàng hoàng cõi thiêng
Đất trời vần vũ chao nghiêng
Bể dâu đoạn nỗi lại liền bể dâu
[…]
Người bảo đọc thơ mụ buồn bỏ mẹ
Người bảo đừng mượn thơ để thổ lộ
Người bảo phải đi ra khỏi nơi tâm hồn mình trú ngụ
Chiều nay biết đi đâu
Mưa đọng mái hiên nhà hàng xóm gõ suốt mấy ngày mưa
Nước vã ra ở tường và trên nền đất
Mùi ẩm mang vị mốc
[…]
Những người đàn bà như tôi
Chỉ lo một nỗi đầy vơi phận mình
Nhỏ nhoi một kiếp sinh linh
Ước mơ mọn giữa nhân tình đảo điên.
Chiều
Nhiều rác thế
Bụi hơn hớn bay
Những bàn tay lấm lem bợt bã
Đồng tiền mang mặt lạ
Nhìn mình nhâng nhâng
[…]
[…]
Tôi đi cuối đất cùng trời
Lòng riêng đã chết những lời thương yêu
Triệu năm sau, những sớm chiều
Cô đơn vẫn xót trăm điều trong tôi…
Ôi tình thương của Mẹ ơi
Và tình yêu của những người tôi yêu
[…]
Mỏi cánh diều chới với trời cao
Tức tối sợi dây buộc đầu mặt đất
Điều trớ trêu là sợi dây níu đứt
Cánh diều như lá rụng rơi
[…]
[…]
Ngẩn ngơ chiếc bóng chiều tà
Ngó mình, mình lại ngỡ là sớm mai
Bắt đầu, lại bắt đầu thôi
Trắng nguyên trang giấy bồi hồi đợi ta
Ngẫm nhìn vũ trụ bao la
Huyền cơ đóng lại mở ra cũng thường
Lòng này mở đón yêu thương
Giã từ nhé! Nỗi chán chường lạnh tanh!
Ngại gì tóc lụi màu xanh
Lỡ khi bạc phếch tim mình mới lo
[…]
[…]
Từ khi lá hết thời trang
Người đem ánh sáng ra quàng thịt da
Từ khi tin có hồn ma
Người lo tâm chính có tà bên trong
Từ khi xuất hiện hoa hồng
Người yêu người thật vậy không hỡi người…
[…]
Dấu hỏi vây quanh trọn kiếp người,
Sên bò nát óc, máu thầm rơi.
Chiều nay một dấu than buông dứt,
Đinh đóng vào săng tiếng trả lời.