Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bên cột mốc

    Tác giả:

    […]

    Tiếng xe ngựa qua cầu Kỳ Lừa
    Lóc cóc dưới chiều mưa
    Tấm bạt rách trên mui gió lật
    Che mái đầu mấy người đàn bà
    Nói những chuyện cuốc cày mua bán
    Em bé Nùng ngồi trong quang mẹ gánh đi sơ tán
    Như chính tôi thuở nào
    Mắt em nhìn thăm thẳm làm sao!

    Thăm thẳm một đời bao thứ giặc
    Chưa giặc nào như giặc này
    Quân ăn cướp quân phản trắc
    Đã từng vào nhà ta
    Như một người bạn thân một người đồng chí
    Thăm hỏi vợ ta
    Bồng bế con ta
    Siết tay ta rất chặt
    Cùng nhau ngồi ở góc phòng kia
    Quanh bộ bàn ghế trúc
    Bữa ăn tươi có nem rán bún bò
    Bánh bao nhân thập cẩm…

    […]

  • Chiêu hồn nước

    […]

    Nghĩ lắm lúc đương cười hóa khóc,
    Muốn ra tay ngang dọc dọc ngang.
    Vạch trời thét một tiếng vang,
    Cho thân tan với giang san nước nhà.

    Đồng bào hỡi! Con nhà Hồng Việt,
    Có thân mà chẳng biết liệu đời.
    Tháng ngày lần lữa đợi thời,
    Ngẩn ngơ ỷ lại ở người, ai thương!

    Nay sóng gió bốn phương dữ dội,
    Có lẽ nào ngồi đợi mãi sao?
    Đồng bào trút giọt máu đào,
    Thương ôi! Tội nghiệp ai nào xót đây!

    Nên mau mau dậy ngay kẻo muộn!
    Mà xót thương đến chốn Nhị, Nùng.
    Xưa nay vẫn lắm anh hùng,
    Dọc ngang trời đất vẫy vùng bể khơi.

    Xưa nay vốn lắm người hào kiệt,
    Trong một tay nắm hết sơn hà.
    Nghìn thu gương cũ không nhòa,
    Mở mày mở mặt con nhà Lạc Long.

    Non sông vẫn non sông gấm vóc,
    Cỏ cây xưa vẫn mọc tốt tươi.
    Người xem cũng dáng con người,
    Cũng tai, cũng mắt như đời khác chi.

    Cảnh như thế tình thì như thế!
    Sống làm chi, sống để làm chi?
    Đời người đến thế còn gì,
    Nước non đến thế, còn gì nước non!

    […]

  • Đất nước

    Tác giả:

    Đất nước ơi
    Tôi mến người
    Như khi nhìn em bé ngủ
    Tôi thương người
    Như thương mẹ ốm
    Vì đâu
    Người khoác manh áo đỏ
    Thừa sai – cũn cỡn
    Tủi nhục tháng ngày
    Long đong chiều sớm
    Ôi! có bao giờ
    Người đau đớn như thế này không.

  • Bài thơ Việt Bắc (Trích chương X)

    Tác giả:

    […]

    Hãy đi đi!
    Dù đi buồn đứt ruột

    Con tim

    hoen ố
    nhớ thương!

    Đi!
    Dù biết
    khổ đau còn là luật
    của trái đất này
    khi
    nó chuyển mình đi!

    Hãy thù ghét
    mọi ao tù
    nơi thân ta rữa mục,
    mọi thói quen
    nếp nghĩ – mù lòa!

    Hãy sống như
    những con tàu
    phải lòng
    muôn hải lý,

    mỗi ngày
    bỏ
    sau lưng
    nghìn hải – cảng – mưa – buồn!

    […]

  • Trường ca chân đất

    Tác giả:

    […]

    vài cái xoong móp méo
    áo rách toạc
    mấy trăm năm một điệu hành khốn khổ
    phương nam cuốc bộ
    phương nam xe đò
    phương nam đất hứa
    phương nam cùng đồ
    mặt căng bình thản

    những dòng sông mất tích
    những đám mây trượt ngã
    những hàng cây tắt nến trong đêm
    tôi đi về nhà mình
    thèm một ngọn lửa màu rơm
    một ổ chó ấm hơi chờ đợi
    và tôi gặp

    một chàng trai sáu trăm năm trước
    một cô gái sáu trăm năm trước
    vật vã trên bãi sông Trà
    gió mơn man da thịt
    mùi bắp non mùi rong rêu mùi bùn mùi nước sông ngai ngái
    đằm đằm trai gái hoang sơ
    những cú xoay mình
    những tiếng rên bất chợt
    tôi nghe từ sáu trăm năm trước
    một giai điệu quen
    một bài hát không lời
    sáu trăm năm hay sáu nghìn năm
    mùi ân ái trong đêm vẫn thế

    […]

    buông câu giữa muôn trùng đói rách
    mong giật được một ngày sáng tươi
    quê hương bỏ thì thương vương thì tội
    em thèm làm việc lắm anh ơi!

    trong đêm xe nảy xóc
    mắt lặng nhìn về sau
    đầu dúi lên phía trước
    mười ngón tay khát khao

    phương nam hề, đơn độc!
    phương nam hề, xoáy lốc!

    mặt căng bình thản

    mỳ gõ thâu đêm Sài Gòn hoa lệ
    trứng cút thâu đêm Sài Gòn mưa xé
    bánh xèo thâu đêm liu riu ngọn lửa
    xích lô thâu đêm từng vòng cô đơn

    đất quê tôi hai lần thất lạc
    người quê tôi hai lần lưu dân

    vì sao muốn khóc?

    có một hạt cỏ may cư trú lênh đênh
    ngày ấy xanh lá trúc
    có một chiếc xe đò đi về mông mênh
    đỏ đen phận người câu mực

    […]

  • Những buổi chiều Việt Nam

    Tác giả:

    Tôi đã đi trên những buổi chiều
    Những buổi chiều của quá khứ
    Rất cô liêu
    Và mưa gió rất nhiều
    Trên những buổi chiều Việt Nam
    Rất thân yêu
    Của ngày nay
    Tôi cũng đang đi đây
    Ôi con đường dài xơ xác
    Lá vàng heo may
    Bóng dáng xanh xao
    Những em bé ăn mày
    Những người anh
    Máu chảy cả đôi tay
    Chiều chiến tranh
    Những mẹ già run sợ
    Vì tiếng súng cối xay
    Đêm sắp tới rồi
    Người ta đang giết nhau quá mê say

    […]

  • Địa linh (Trích đoạn trường ca Trầm tích)

    […]
    Chiều chưa nguội nắng
    Ngoài đê cỏ hỏn hẻn cười
    Đất đã giật mình nghe sấm đuổi
    Lòng sông đã co rúm bàng hoàng
    Mùa lũ theo con kiến càng
    Leo cong ngọn cỏ
    Mùa lũ theo đàn kiến đỏ
    Men ngược bờ tường
    Mùa lũ đuổi bầy kiến đen
    Tha rơm vào tổ
    Mùa lũ xua đàn kiến gió
    Bỏ nhà đi hoang
    Mùa lũ đẩy cánh kiến vàng
    Sang nhà hàng xóm
    Bờ sông lập loè đom đóm
    Mẹ bảo năm nay lại lụt to rồi

    […]

  • Nguồn cội (Trích đoạn trường ca Trầm tích)

    […]

    Gió bão thù chi với mảnh đất này
    Nối đuôi nhau xếp hàng ngang đen sì ngoài biển
    Mưa giờ ngọ chưa qua gió giờ mùi đã đến
    Cay đắng lắng vào trái ớt lúc còn xanh
    Đất vắt kiệt mình nước mọng múi chanh
    Ngẩng mặt đụng trời xanh nhức mắt
    Dằng dặc dải làng quê thưa thắt
    Những vạt lúa đỏ đuôi luội mình đổ rạp
    Chỏng chơ nồi cơm ngày đói khát

    […]

  • Hồng Phú Châu Giang

    Tác giả:

    […]

    Hồng Phú, những cô hàng tạp hóa
    Mắt đẹp nhìn bâng khuâng
    Những tốp người quân phục
    Chiều kéo từ đâu qua
    Lối qua Hồng Phú xưa
    Sắt đường tàu hoen gỉ
    Tà-vẹt rào vườn rau
    Cỏ dại xương rồng
    Mọc lên rậm rạp
    Lấn đường xe lửa bóc
    Đá từng đống
    Nằm thương dĩ vãng
    Nhớ đường dài vào Nam
    Những cánh buồm nâu
    Sớm chiều căng lướt sóng
    Liều mạng với tàu bay
    Sông Châu Giang
    Mỗi lúc nước đổ về
    Từng bè lớn bèo tây
    Hoa tím dập dềnh gió thu man mác.

    […]

  • Xin một ngày giỗ trận

    Tác giả:

    […]

    Ở cõi vô thuỷ vô chung người âm nghe ta tranh cãi
    Họ trách ta giữ lâu và thù dai quá vậy
    Chính ở nơi đạn xé, bom cày, lửa cháy
    Cây bây giờ rủ cỏ mải miết xanh
    Nơi ấy, những người lính vô danh, hữu danh
    Dù bên này hay bên kia cũng đều là
    Con dân nước Việt
    Thịt nát, xương tan đau xót biết
    Tiếng khóc nào cũng tiếng mẹ Âu Cơ

    […]