Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Chính khí Việt

    Tác giả:

    […]

    Nước Mê Linh trăng thu còn vằng vặc,
    Sông Bạch Ðằng sóng vỗ thuyền cắc cắc.
    Non Chi Lăng gió cuốn rừng cung đao,
    Ðồng Ðống Ða xương người phơi man mác.

    Buổi Sát Thát chàm vai thề đầu mất,
    Ngày Bình Ngô nổi cờ không khuất tất,
    Khi Cần Vương nhổ mặt lũ gian hùng,
    Lúc Cứu Quốc vòng bôn lao uất uất.

    […]

    Chính khí Việt suốt đất trời bàng bạc,
    Chính khí Việt trong máu người Hồng Lạc.
    Gió thê thê quất dậy hồn phục hưng
    Gươm Vạn Thắng cứu nước nòi giết giặc.

    Chính khí Việt là hồn gươm Vạn Thắng,
    Sắt tôi với máu đào hun lửa nóng,
    Và Ðại Việt muôn năm! Cả toàn dân
    Vượt đau nhục lên sống còn hùng tráng.

  • Một bông hồng nở giữa tim anh

    Tác giả:

    […]

    Em yêu dấu, đây là lần thứ nhất
    Trong đời mình anh thấy quá hân hoan
    Anh muốn nói với muôn người trên mặt đất
    Rằng nơi đây sắp hết điêu tàn

    Và có thể nào đêm nay không còn tiếng súng
    Không còn nghe tiếng còi hụ giới nghiêm
    Ba giờ sáng xuống Ngã Tư Quốc Tế
    Ăn một tô mì thơm ngát bình yên

    Có thể nào sáng mai trên thành phố cũ
    Người ta bảo nhau: hôm nay hòa bình
    Người ta dắt nhau trên đường trẩy hội
    Riêng một bông hồng nở giữa tim anh

    […]

  • Nhạc đời

    Tác giả:

    […]

    Trong ánh nắng chiều, dưới bóng tre đưa
    Lời thiên nhiên cũng mềm như tiếng mẹ
    Những chú dế mèn hòa âm rất khẽ
    Khiến con nhện buồn chùng cả đường tơ
    Tôi nằm trong nôi mắt khép rất hờ
    Mẹ vỗ bàn tay đều như nhịp phách
    Và lũ côn trùng hẹn nhau trong đất
    Có đàn kiến vàng tiếp gạo nuôi quân
    Con mối cánh dài trùm kín gót chân
    Và anh ve sầu là người nhạc trưởng
    Tôi nằm trong nôi nghe mùa chuyển hướng
    Thời gian đi theo tiếng hát muôn loài:
    Giọng rất cao là anh chìa vôi
    Giọng lửng lơ là anh chiền chiện
    Con dế con giun giữ phần nhạc đệm
    Con oanh con yến tấu khúc xuân vui
    Con quạ con diều kêu tiếng ngậm ngùi
    Con cú cầm canh buồn như dấu lặng…

    […]

  • Tha La xóm đạo

    Tác giả:

    Đây Tha La xóm đạo,
    Có trái ngọt, cây lành.
    Tôi về thăm một dạo,
    Giữa mùa nắng vàng hanh,
    Ngậm ngùi, Tha La bảo:
    – Đây rừng xanh, rừng xanh,
    Bụi đùn quanh ngõ vắng,
    Khói đùn quanh nóc tranh,
    Gió đùn quanh mây trắng,
    Và lửa loạn xây thành.

    Viễn khách ơi! Hãy dừng chân cho hỏi
    Nắng hạ vàng ngàn hoa gạo rưng rưng

    Đây Tha La, một xóm đạo ven rừng.
    Có trái ngọt, cây lành im bóng lá,
    Con đường đỏ bụi phủ mờ gót lạ

    […]

    Khách ngoảnh mặt nghẹn ngào trông nắng đổ
    Nghe gió thổi như trùng dương sóng vỗ.
    Lá rừng cao vàng rụng lá rừng bay…
    Giờ khách đi. Tha La nhắn câu này:
    – Khi hết giặc, khách hãy về thăm nhé!
    Hãy về thăm xóm đạo
    Có trái ngọt cây lành
    Tha La dâng ngàn hoa gạo
    Và suối mát rừng xanh
    Xem đám Chiên hiền thương áo trắng
    Nghe trời đổi gió nhớ quanh quanh…

  • Miền Thái trắng

    […]

    Em Mộc Châu
    Xanh nõn nà trà búp
    Em thẹn thò mận hậu chẳng riêng tôi
    Mây đủng đỉnh trên cao nguyên bò sữa
    Một màu mây no ấm hửng cuối trời

    Miền Thái trắng ngủ quên
    Trong núi thẳm
    Bỗng trưa nay thức dậy cánh sông Đà
    Bao cô Thái để ngực trần xuống tắm
    Những nụ đầy khao khát một mùa hoa

    Đêm rượu cần
    Ta thức với Sơn La
    Những môi mắt nồng nàn như lửa ấm
    Thấy sông núi trong điệu xoè múa lượn
    Núi tràn đầy mà sông cũng thiết tha

    […]

  • Hận Nam Quan

    Tác giả:

    […]

    Đêm Nam Quan là con dao hai lưỡi,
    Trích lòng con thành một vết thương sâu
    Trông phía Bắc thì xót thương dòng máu
    Ngó về Nam thì tan tác gia hương
    Càng thảm khốc, càng bền gan chiến đấu
    Bụi hồng bay, quay tít một thanh gươm
    Giống nòi ấy, nghe lời oanh liệt cũ
    Sẽ vùng lên như trận gió điên cuồng!
    Hỡi quân Minh! Sao không nhìn lịch sử
    Mà vội vàng ngạo nghễ xuống Nam phương?
    Hãy chờ đấy mà nếm mùi thất bại,
    Tàn ác đi rồi trả nợ về sau!
    Hãy chờ đấy, trông sao thần sáng chói,
    Trong trần ai, ai dễ biết ai đâu!
    Một ngày mai con tung gươm cất cánh
    Trời quê hương rực lửa những đêm thiêng
    Cha phù hộ cho con tròn sứ mệnh
    Bại hay thành là theo lệnh Hoàng Thiên
    Một ngày mai, khi Trãi này khởi nghĩa,
    Kéo cờ lên, phấp phới linh hồn cha
    Gạt nước mắt, con nguyện cầu cùng thiên địa,
    Một ngày mai, con lấy lại sơn hà.

    […]

  • Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc

    […]

    Vốn chẳng phải quân cơ, quân vệ, theo dòng ở lính diễn binh;
    chẳng qua là dân ấp, dân lân, mến nghĩa làm quân chiêu mộ.
    Mười tám ban võ nghệ, nào đợi tập rèn;
    chín chục trận binh thư, không chờ bày bố.
    Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi mang bao tấu bầu ngòi;
    trong tay cầm một ngọn tầm vông, chi nài sắm dao tu, nón gõ.
    Hỏa mai đánh bằng rơm con cúi, cũng đốt xong nhà dạy đạo kia;
    gươm đeo dùng bằng lưỡi dao phay, cũng chém rớt đầu quan hai nọ.
    Chi nhọc quan quản gióng trống kì, trống giục, đạp rào lướt tới, coi giặc cũng như không;
    nào sợ thằng Tây bắn đạn nhỏ, đạn to, xô cửa xông vào, liều mình như chẳng có.
    Kẻ đâm ngang, người chém ngược, làm cho mã tà, ma ní hồn kinh;
    bọn hè trước, lũ ó sau, trối kệ tàu thiếc, tàu đồng súng nổ.

    […]

  • Ngóng gió đông

    Hoa cỏ bùi ngùi ngóng gió đông
    Chúa xuân đâu hỡi có hay không?
    Mây giăng ải Bắc trông tin nhạn
    Ngày xế non Nam bặt tiếng hồng
    Bờ cõi xưa đà chia đất khác
    Nắng sương nay há đội trời chung
    Chừng nào thánh đế ân soi thấu
    Một trận mưa nhuần rửa núi sông.