Bên đồi cũ, nhớ người
Qua đồi ngả bóng nhìn hoa
Mới hay tình đã xót xa bao giờ
Nghìn trùng cách biệt người xưa
Yêu nhau buổi ấy mùa chưa kịp vàng
Bây giờ sương dựng đèo hoang
Tôi bên đồi cũ nhớ tràn bến sông
Đưa tay ngắt ngọn cỏ bồng
Tình lên tiếng gọi người không thấy về.