Người đôn hậu
Không ngờ em thuộc thơ tôi
Những câu lục bát viết hồi chiến tranh
Đêm nằm mơ đã gặp anh
Võng Trường Sơn chạm trăng xanh lá rừng…
[…]
Không ngờ em thuộc thơ tôi
Những câu lục bát viết hồi chiến tranh
Đêm nằm mơ đã gặp anh
Võng Trường Sơn chạm trăng xanh lá rừng…
[…]
[…]
Nếu mà tôi chẳng gặp em
Làm sao tôi biết chiều êm mặt hồ
Không gian lên núi, tôi chờ
Thời gian xuống nhẹ như tờ thư rơi
[…]
Rất nhiều lần trước lúc ra đi
Một góc phố, một khoảng trời xao xuyến
Và cơn gió trong mắt chiều hò hẹn
Thổi vào giấc mơ tôi suốt những đêm dài
Chúng ta đi qua những buổi mai
Qua những buổi trưa của một thời đã mất
Tiếng còi tàu ngưng lưng chừng tiếng hát
Thành hợp âm rời ở cuối cuộc chia tay
[…]
Những người xưa đi rồi không về nữa
Một mình anh lại gặp một mình em
Chiều lửng lơ nghe nắng rụng bên thềm
Em cúi mặt mắt buồn ươn ướt đỏ
Nhà anh nghèo, anh đau tim anh yếu phổi
Đời anh lạnh lùng bốn hướng gió và mưa
Ta lạc nhau từ em còn bé nhỏ
Anh thương em câm nín đến bao giờ
Bởi vì đâu da em xanh giá rét?
Nắng rưng vàng lên mái tóc mồ côi
Ngày giặc giã quê hương mình mỏi mệt
Mười năm qua hình ảnh có ngậm ngùi
[…]
Đặt tay vào chỗ không thể đặt
Vậy mà đặt được chẳng làm sao
Mười năm gặp lại trên hè phố
Cười tủm còn thương chỗ đặt nào.
Em vẫn muốn cùng anh
Trở về thăm nơi đó
Nơi chúng mình gặp gỡ
Nơi chúng mình yêu nhau
Tháng, năm xanh một màu
Nơi góc rừng sơ tán
Lớp học thầm trong lán
Trang sách, ngọn dầu hao
[…]
[…]
Tiếng chào vang đỉnh Eiffel,
Mở vòng tay cũ, sông Seine trắng ngần.
Rimbaud có phải tiền thân
Từ Phi-châu khoác phong trần hồi hương?
Hay gò Montmartre đêm sương
Hậu thân nào của phố phường Thăng-long?
[…]
Nếu em đừng gặp anh
Đêm sẽ không thao thức
Hơi thở đầy lồng ngực
Khỏi rộn ràng nôn nao
Thế mà cứ gặp nhau
Mừng như cành gặp lá
Một chút gì keo sơn
Giữ đời ta ở đó
Một chút gì như lụa
Buộc đời ta vào nhau
[…]