Những cái hôn
[…]
Những cái hôn gửi đi
Biền biệt phù sa
Đất hẹn má mùa nắng lạ
Vườn đồi
ai nhặt lá ô môi
[…]
Những cái hôn gửi đi
Biền biệt phù sa
Đất hẹn má mùa nắng lạ
Vườn đồi
ai nhặt lá ô môi
[…]
Lão ngồi bên chiếc bàn gỗ mục
Cạnh bức tường rêu mốc
Nghe gió thổi
Và thầm khóc cho những chân trời đã mất
Chỉ có con mực tung tăng chạy trong vườn
Xới tung lên những lớp lá vàng
Đã rụng từ mùa thu năm trước
[…]
[…]
Em về bến gió tần ngần
Con đường mơ một bàn chân đã từng
Bờ sông ngấn nước rưng rưng
Tiếc người dưng, khóc người dưng, để mà…
Em về bến gió vợi xa
Nhòe con mắt ngóng quê nhà chân mây
Nhớ run mười ngón hao gầy
Nôn nao hơi ấm bàn tay một người…
[…]
[…]
Ở phía trước
Con đường chướng gió
Ta đã đi không chút e dè
Những – hy – vọng – rưng – rưng – xác – lá
Chết – tưng – bừng – như – máu – hôm – qua
Ở phía trước
Ở phía trước nữa
Ai như ta?
Ai đã là ta?
Chao ôi! Đời nến sáp
Ta đấy à, hay chưa từng ta!
[…]
Lòng trời lặng gió
Kinh ngủ trong mõ chùa dài
Diều hâu mắt đỏ
Thành tâm tụng tiếng bi ai
À ơi thơ dại
Nhọc nhằn đi hái áo manh
Sầu nào gãy cánh
Lạnh xương rụng mảnh chiều này
Mưa rơi ngoài ấy
Mắt buồn đi lấy khăn che
Anh ngồi nhặt gió
Đốt lên thành bão cuối hè
[…]
Đã có lần tôi muốn nguôi yên
Khép cánh cửa lòng mình cho gió lặng
Nhưng vô ích làm sao quên được
Những yêu thương khao khát của đời tôi
Tôi thở trong sức gió muôn người
Mùa gió mới nhờ em tôi có lại
Bài hát cũ tôi hát cùng đồng đội
Lại dập dồn như gió khắp rừng khuya
[…]
Gió đi trên những nóc nhà
Hồn đi trên những tiếng gà đầu đêm
Chợt nghe xương cứng trở mềm
Từng hồi chuông rộ đổ rền dưới da
Gió về xa gió về xa
Thanh âm lẻ biệt tiếng gà vút cao
Lá tranh mái thấp xạc xào
Hồn rào rạt mộng đêm rào rạt hương
Xương nằm máy động bên xương
Hỏi thầm nhau một cõi thường ở đâu.
Gió bồ kết
nắng lung liêng mày cúc
Má phập phồng
xa thao thức bỗng xanh
Ngò trắng ổ hoa vườn trứng cuốc
Tù và ngà ai ọ nghé đồng tranh
Chiều xểnh đàn
em chẳng gọi tên anh
Đấy vô tình
nên đây hoá vô danh
[…]
gió đưa cái thưở trạng ngươn
kiệu tôi đi trước dễ chừng em sau
gió đưa chiếc lọng trên đầu
trao trâm em giắt trả sầu cho mây
gió đưa con nhạn lạc bầy
thu không vẳng lại tiếng chày tụng kinh
gió đưa lá rụng sân đình
buồn tôi vừa đủ riêng mình tự thiêu
gió đưa này gốc me keo
này bông bụp đỏ quê nghèo của tôi
gió đưa cát lở sông bồi
bỗng dưng yêu một tiếng cười cuối thôn
gió đưa bong bóng xà bông
mười năm hồ dễ quên lòng được sao?
gió đưa phượng nở trên cao
cái ve ở lại ôm sầu kêu vang
[…]
[…]
Không ngọn gió nào như gió ở đây
Bảy mươi tư cuộc đời bảy mươi tư kiểu gió
Gió ngầm gió nổi gió cuốn chiếu gió ngang dọc
Gió trầm hùng gió quả cảm gió kiên trung gió bền chặt
Gió chủ quyền
Gió xoáy óc
Gió đòi nợ gió giữ nhà
Gió giành lại đất
Gió gọi gió
Không ngọn gió nào như gió ở đây.