Sợi tóc
[…]
Mỗi buổi sáng vương trên nền gối trắng
Nhánh mơ xưa trong những khúc tình ca
Như dấu hỏi hồn nhiên nằm lẳng lặng
Anh mềm lòng: hạnh phúc ở đâu xa!
[…]
[…]
Mỗi buổi sáng vương trên nền gối trắng
Nhánh mơ xưa trong những khúc tình ca
Như dấu hỏi hồn nhiên nằm lẳng lặng
Anh mềm lòng: hạnh phúc ở đâu xa!
[…]
[…]
Thấy ở đó gót em hồng buổi sáng
Băng qua cánh đồng sữa lúa thơm môi
Ngắt một nhánh và nghiêng đầu cúi xuống
Nghe quê hương thành máu chảy trong người
Trước bảng lớp em đứng hiền như mẹ
Hai cánh tay ngoan rất đỗi vụng về
Trên mái ngói chuyền tình đôi chim sẻ
Giữa tiếng giảng bài bỗng lắng tai nghe
Như xa lắm một thời bom đạn phá
Cây ta ươm sẽ mọc lại cho rừng
Mặt trời vươn vai trên từng đọt lá
Bóng tối chết rồi trong ngăn kéo mùa đông
[…]
Em thức dậy sáng nay
Trên môi tươi có nụ cười rạng rỡ
Đôi chim xanh gọi bình minh về bên vành tổ
Hoa đón chào tia nắng sớm ban mai
Mây trắng trời cao lờ lững khoan thai
Trên biển vắng xôn xao bờ sóng vỗ
[…]
[…]
Nước mắt vẫn không màu,
Khi lăn qua nỗi đau và hạnh phúc.
Đôi mắt muộn, một vì sao rụng
Giọt nước mắt này anh muốn gọi thành tên.
Trời rộng đất dài ta đến tìm nhau
Đất trời gọn trong làn hơi nhau thở.
Em nhận nhé nửa đời chưa hết gió
Để cánh buồm… câu ước, sao băng…
[…]
Em mang chi tiếng đàn bầu trong mắt
Cho đến nỗi đêm thu anh dìu dặt
Em mang chi màu nắng dưới làn da
Để tình anh như trái chín say ngà?
Em giấu kín mặt trời trong tay áo
Mà dáng đi vẫn lại qua như báo
Anh đón từ xa những nụ em cười
Như ngửa bàn tay đón ánh sao rơi.
[…]
[…]
Như chiếc lá khan buồn mất ngủ
Trên nhành cây cạn kiệt thân hình
Ta ngù ngờ u mê ương dại
Thế giới là ai
Và ta nữa là ai?
Nhớ chăng em, tròn hai mươi năm trước
Ðợt gió lạnh cuối cùng chưa dứt
Mùa xuân của ta đã bắt đầu,
Và đường dài từ buổi ấy có nhau.
Căn buồng nhỏ, một tổ chim bé bỏng
Treo ngang tầm hàng cơm nguội chớm xanh
Có lẽ vì ta, mùa lá non thêm sáng
Và có ta nên nhựa ấm trên cành.
[…]
Quá nửa đời anh đi tìm một nửa
Một nửa nào thất lạc của anh xưa
Khi tìm được thì nửa anh vụn vỡ
Nên làm sao ta ráp lại cho vừa
Hàn gắn lại, em ơi, đời tạm bợ
Một chiều say, một tối tỉnh, một khuya buồn
Một tiếng hát, một giọng cười khúc khích
Cũng tràn đầy cả hạnh-phúc-đau-thương
[…]
Rồi anh sẽ gối đầu lên giấc mộng
Ngủ quên đời trong giường mộ bình yên
Em hãy khuấy hai tay làm biển động
Che giùm anh tiếng đại bác vang rền
Xin em hãy liệm anh bằng tiếng hát
Đắp mặt anh bằng mái tóc em buồn
Cho anh quên những xác người tan nát
Những kẽm gai còn rào kín tâm hồn
[…]
Anh sẽ dựng nhà với chân tay làm cột
Giăng mùng cỏ xanh ngồi đợi em về
Hai chúng mình sẽ bắt đầu hạnh phúc
Tủi nhục nầy rồi con cháu quên đi.
[…]
Ngọn lửa thơ anh thắp giữa miền băng giá
Chỉ mắt em nhìn cho biển lặng trời yên
[…]
Hạnh phúc là gì, giữa cảnh đọa đày anh vụt hiểu
Khi soi trong mắt em, trong mắt em hiền dịu
Hạnh phúc là thanh thản lương tâm
Hạnh phúc là thanh thản lương tâm
Hạnh phúc là thanh thản lương tâm.