Ánh mắt tựu trường
Sáng nay áo trắng tựu trường
Gót chân cuống quýt cả hương cúc vàng
Vòng tay ôm cặp hiền ngoan
Em ôm tuổi mộng bước ngang dòng đời
Sân trường rực nắng vàng phơi
Hân hoan thức dậy bao lời cỏ hoa
[…]
Sáng nay áo trắng tựu trường
Gót chân cuống quýt cả hương cúc vàng
Vòng tay ôm cặp hiền ngoan
Em ôm tuổi mộng bước ngang dòng đời
Sân trường rực nắng vàng phơi
Hân hoan thức dậy bao lời cỏ hoa
[…]
[…]
Buổi học cuối môi cười nhưng mắt khóc
Hồn rơi theo lá phượng rụng sân trường
Các em về với nắng vàng trên tóc
Với ve sầu cất tiếng hát bi thương
Từ hôm đó bay đi muôn vạn ngả
Trời quê hương có mỏi cánh ngàn chim
Lòng các em có xanh màu lá mạ
Và lời thầy còn vang dội trong tim?
Những âm vang của giờ chơi giờ học
Đã chìm theo cùng tiếng trống tan trường
Những tin yêu thầy gieo giờ đã mục
Hay cũng tàn theo khói lửa quê hương?
Khi trở lại với nỗi buồn tháng hạ
Lối xưa giờ hoa phượng nở rưng rưng
Tình nghĩa đó đã phai tàn như lá
Các em còn lưu luyến chút gì không?
Ta trở lại con đường xưa áo lụa
Hàng cây cao đứng đợi các em về
Các em không về – cây buồn lá úa
Ta cũng buồn đi giữa nắng lê thê
Ta bờ bên ni nhìn qua thành nội
Phượng đã tàn rụng xuống buổi đầu thu
Làm sao quên những ngày qua bóng tối
Lửa kinh thành ngùn ngụt khói âm u
Những chuyến đò ngang qua về Thừa Phủ
Còn chở tình bên nớ tới bên tê?
Ta mỗi bước càng thêm dài nỗi nhớ
Những chiều mưa sớm nắng các em về
Ta trở lại giữa sân trường Đồng Khánh
Lòng hoang vu như cỏ dại quanh trường
Ôi những nấm mồ hương tàn vắng lạnh
Có lời gì muốn nhắn với quê hương?
[…]
Buổi ta vác cây đàn về quê cũ
Qua dốc cầu gặp hồn nhỏ chơ vơ
Hồn đứng với ba mươi năm hoài niệm
Bên trường xưa (em có gặp bao giờ?)
Ta lại vác cây đàn đi tứ chiếng
Hồn theo ta qua những chốn mịt mùng
Mây viễn phố bao chiều thay áo nõn
Ta nâng đàn thương nhớ phá lên cung.
[…]
Mùa này có một chòm mây rất cũ
Chợt xanh trong đến ngơ ngẩn giữa trời
Có những người ta tưởng rằng rất cũ
Một ngày thành xa lạ, thời gian ơi!
[…]
Em chỉ ước hai mình
Suốt một đời đi học.
Suốt một tuần ấy giận tớ
Hỏi ấy ấy chẳng nói chi
Hay bức thư hôm ấy nhỉ
Ra thế là cái bút chì
[…]
[…]
Ta trả cho em mùa hạ của nồng say
Triền sông ngát, Trương Chi chiều đứng hát
Ngàn sao cháy làm sao mà chịu được
Ước ao đành khóc lỗi với mưa ngâu !
Ta trả cho em sợi tóc bạc trên đầu
Chờ đợi mãi, bao nhiêu là nước chảy
Còn tất cả khi em vừa kịp tới
Tan hết vào mười sáu tuổi, vầng trăng…
[…]
Mùa đông đã về rồi đó nhỏ.
Anh lặng mình thấm thía tiếng chuông
Làm cây thông già đứng lặng hưởng mù sương
Còn bao nhiêu đèn và bao nhiêu nến
Hãy một lần mang ra thắp hết
Hãy một lần khôi phục lại, niềm vui
Đôi mắt nào của Chúa ở lòng tôi
Nhỏ ơi, ơi nhỏ, và nhỏ ơi…
Em mùa thi diện cũng xênh xang
Áo mới còn bay mùi tơ hàng
Ta tiếc dùm ai từng sợi tóc
Rụng lẻ loi sầu trên vai ngang
Em mùa thi khua đôi guốc cao
Bàn chân Nam Định rất chiêm bao
Ta sợ bùn đen vây nếp chỉ
Bởi vì tháng bảy có mưa mau
Em mùa thi mơn như trái cam
Con mắt kiêu kỳ rất Việt Nam
Ta đợi hôm nào em chợt khóc
Dù đượm u hoài hay hân hoan
[…]