Khung cửa sổ
[…]
Giờ nghĩ chuyện em đi,
Anh sợ khung cửa sổ,
Sợ những lúc xa về,
Không thấy đèn sáng cửa.
Ôi cái khung cửa sổ,
Của kiếp anh, đời anh!
Tay em không đến mở,
Thôi còn gì tươi xanh?
[…]
Giờ nghĩ chuyện em đi,
Anh sợ khung cửa sổ,
Sợ những lúc xa về,
Không thấy đèn sáng cửa.
Ôi cái khung cửa sổ,
Của kiếp anh, đời anh!
Tay em không đến mở,
Thôi còn gì tươi xanh?
[…]
Tôi yêu những con đường gió lộng
Buổi mai chiều tíu tít bánh xe lăn
Mỗi ngôi nhà như dáng một người thân
Ô cửa nhỏ mở về bát ngát.
Tôi yêu những phố dài tít tắp
Con đường nào cũng dẫn về anh
Bước chân đi xoá động cả tâm tình
Cây trổ lá như thời gian vẫy gọi.
[…]
[…]
Em nhìn anh, ánh mắt chợt xa xôi
Ngôi sao nhỏ biếc xanh giữa chiều xanh thơ thới
Bỗng thấy yêu cuộc đời này qua đỗi
Gió thổi nhiều trên những ngọn cây me
Sao cuộc đời bình dị quá, đây kia
Một bà mẹ ngồi hôn con hóng mát
Một chú bé hai nắm tay dụi mắt
Một con đường có bóng lá xe đi.
[…]
[…]
Trong công viên xưa có chiếc ghế đá
Giờ đẫm mưa chiều hay tươi nắng mai?
Ghế như ngà, bên hàng thông, em nhớ?
Ta bên nhau trên đó những ngày vui
Chiếc ghế từng nghe lá úa thở dài
Nghe đồi cỏ mùa xuân cười rực rỡ
Chia sẻ những buồn vui
Của thời em rất nhỏ
Em hãy đến tìm ở nhà thờ đỏ
Ngôi thánh đường gạch hồng như son
Nơi ta thường quanh quẩn những hoàng hôn
Tìm kỹ nhé: ngay sau cây thánh giá
Em hãy tìm về sau căn nhà cũ
Đứng bên rào mà ngó lại vườn xưa
Em nhớ nhé: dưới tàn cây trứng cá
Những trái mọng hồng trong ánh nắng sau mưa
Ở góc vườn còn một viên gạch vỡ
Nơi nảy mầm hy vọng một giàn dưa
[…]
[…]
Chiều nay lửa bếp nói với ta điều gì
Que cời trong tay em khơi lò trấu
Có anh sà vào cho tàn tro đậu
Lấm tấm mái đầu trắng sợi tóc xanh.
[…]
[…]
Em hỏi anh thế nào là hạnh phúc
Mây vô chừng hờ hững trên cao
Nước mắt lung linh mà sao mặn chát
Nước mắt và mây nhẹ, nặng thế nào?
Em hỏi anh cội nguồn bất hạnh
Con họa mi mắt thẳm trong lồng
Ai đánh bẫy Tự Do
Ai quây bủa những nan lồng lòe loẹt
Ai tróc lưỡi bên họa mi dạy hót
Họa mi có buồn khi hót lên không?
Em hỏi anh con mình khôn lớn
Hoa cầm tay
Hay cung nỏ lại cầm
Câu hỏi khó
Anh cúi đầu hỏi đá
Máu muôn người trôi vô ích chăng?
Đêm dài quá
Gió từng cơn giận dữ
Gọi cơn mơ thắt ngực ngược rừng
Bao giấc chết ngày hai mươi tuổi
Muốn đội mồ trừng mắt trân trân!…
[…]
[…]
Tóc cằn lại mượt lại thanh
Nhuộm khăn chiết áo kéo mành treo gương
Chẳng còn nghiêng chõng lệch giường
Nằm thâm nửa chiếu, gối sờn hai tay
Được ngồi gỡ chỉ vá may
Hoa đèn bấc mới, dầu đầy cổ chai
Đêm trăng cửa chẳng vội cài
Cầu ao khớp mộng, dao mài bén tay
[…]
[…]
Thơ làm xong anh đọc.
Bên anh em lắng nghe.
Và để lòng thổn thức,
Theo vần âu yếm kia.
Mộng đẹp theo ngày tháng,
Đi êm đềm như mơ.
Khác nào trên khung cửi,
Qua lại chiếc thoi tơ…
[…]
Các em đã băng qua cánh đồng đời anh
Với tâm hồn những cô gái Di-gan thảo nguyên hoang dã
Các em đã ngang qua không hề ngoái lại
Anh ngàn năm rêu phong ghềnh đá
Nhìn mây bay cuối những phương mù
Anh đói tự do trong cõi ngục tù
Anh khát tình yêu giữa vùng hoang mạc
Ngày ta sinh ra Chúa đã đặt một bàn tay lên trán
Dấu ấn bí tích cứu rỗi
Một đời ta là chuỗi dài sám hối
Anh chạy miệt mài theo bóng thời gian
Cay đắng ngậm ngùi trăm cuộc chia tan
Vẫn nô lệ một tình yêu vĩnh cửu
Vẫn nô lệ một niềm tin tuyệt đối
Anh đuối sức chìm trong vùng biển tối
Vẫn nghe lời réo gọi cõi vô biên
[…]
[…]
Tôi, lòng sâu biển lên
Ngọc ngời tay sung sướng
Em, trên bờ cát êm
Bảo là viên cuội trắng.