Riêng chung mùa hạ
Có phải hạ về khô nước mắt cho em
Cơn mưa cuối bước qua thềm không nói
Năm tháng mỏng như một lời hứa đợi
Phiêu du theo gió thổi giao mùa
[…]
Có phải hạ về khô nước mắt cho em
Cơn mưa cuối bước qua thềm không nói
Năm tháng mỏng như một lời hứa đợi
Phiêu du theo gió thổi giao mùa
[…]
[…]
Thế rồi tháng tám ra đi
Bỏ đằng sau tiếng từ quy gọi bầy
Tháng chín dằng dặc heo may
Vàng xanh nham nhở bóng cây ngô đồng
Lạnh lùng thu hắt vào đông
Gió mưa vuốt mặt qua sông tháng mười…
Sao em không giữ nụ cười
Cho tôi mãi mãi yêu người tháng năm?
[…]
Nhớ thu đến – hạ đi trong trống trận
Tiễn tuổi thơ không một tiếng kèn
Đó hoa phượng, ôi mười năm hoa phượng
Rơi ngút ngàn trên những hố bom đen.
Anh bất ngờ rơi xuống giữa tay em
Màu hoa trắng cuối cùng năm mười sáu
Những hừng đông nối nhau vào chiến đấu
Bao nốt trầm xa biếc lá me rơi…
Đừng bao giờ chán nản em ơi
Hãy gìn giữ những vui buồn đã có
Mùa xuân ấy dưới màu hoa rất đỏ
Anh xếp ba lô, lặng lẽ đốt thơ mình…
[…]
Và bông trang nở thật điềm nhiên
Lũ ve lại học bài trong khóm phượng
Chong chóng lượn trời ơi chong chóng lượn
Giấy trắng và áo trắng các em tôi
Giấy trắng và áo trắng các em ơi
Hôm nay là hai hàng sầu đông không lá khóc
Nếu là đứa trẻ mười hai đi học
Cho tôi ngồi hát giữa cỏ cây
Cho tôi ngồi hát với em đây
Thương cho hết những ngày em áo rách
Phượng hồng ngỡ ngủ quên trong sách
Những cánh hè nay hát giữa tay em…
[…]
[…]
Có nhớ không em một hạt bụi đường
Vướng đâu đó trên cuộc tình sương khói
Chiều tàn phai hoa vẫn dậy mùi hương
Ngày tháng lụn vẫn còn trưa tháng Bảy
Đời cứ xuôi theo một dòng nước chảy
Xin nhắc em một thuở đứng bên cầu
Tình trăm năm bờ bãi hoá nương dâu
Vẫn lắng xuống chất bụi vàng óng ả.
Sáng nay áo trắng tựu trường
Gót chân cuống quýt cả hương cúc vàng
Vòng tay ôm cặp hiền ngoan
Em ôm tuổi mộng bước ngang dòng đời
Sân trường rực nắng vàng phơi
Hân hoan thức dậy bao lời cỏ hoa
[…]
[…]
Hỡi em yêu thăm thẳm cánh phượng hoàng
Có đậu lại trong sân trường bữa ấy
Hồn xa cách đậu bên ta có thấy
Bức tường xanh cánh cửa kính lung lay
Hai mươi năm trời ôi một thoáng chim bay
Bao thay đổi trong đời ta gió nổi
Cành phượng cũ vẫn no lời gió thổi
Nghìn muôn năm tha thiết gởi về đâu
Vay giọt thơ truy niệm mối tình đầu
Và gởi tặng cho em làm son phấn…
[…]
Buổi học cuối môi cười nhưng mắt khóc
Hồn rơi theo lá phượng rụng sân trường
Các em về với nắng vàng trên tóc
Với ve sầu cất tiếng hát bi thương
Từ hôm đó bay đi muôn vạn ngả
Trời quê hương có mỏi cánh ngàn chim
Lòng các em có xanh màu lá mạ
Và lời thầy còn vang dội trong tim?
Những âm vang của giờ chơi giờ học
Đã chìm theo cùng tiếng trống tan trường
Những tin yêu thầy gieo giờ đã mục
Hay cũng tàn theo khói lửa quê hương?
Khi trở lại với nỗi buồn tháng hạ
Lối xưa giờ hoa phượng nở rưng rưng
Tình nghĩa đó đã phai tàn như lá
Các em còn lưu luyến chút gì không?
Ta trở lại con đường xưa áo lụa
Hàng cây cao đứng đợi các em về
Các em không về – cây buồn lá úa
Ta cũng buồn đi giữa nắng lê thê
Ta bờ bên ni nhìn qua thành nội
Phượng đã tàn rụng xuống buổi đầu thu
Làm sao quên những ngày qua bóng tối
Lửa kinh thành ngùn ngụt khói âm u
Những chuyến đò ngang qua về Thừa Phủ
Còn chở tình bên nớ tới bên tê?
Ta mỗi bước càng thêm dài nỗi nhớ
Những chiều mưa sớm nắng các em về
Ta trở lại giữa sân trường Đồng Khánh
Lòng hoang vu như cỏ dại quanh trường
Ôi những nấm mồ hương tàn vắng lạnh
Có lời gì muốn nhắn với quê hương?
Có ai qua đó góp giùm tôi
Những đám mây bay trắng một trời
Những bông phượng đỏ màu nhung nhớ
Gửi làm quà tặng buổi chia phôi
Sẽ xa, thôi cũng đành xa nhé
Người về cuối bãi kẻ đầu sông
Có chút gì đau như cắt ruột
Tay chào, tay vẫy, nón che ngang
Sẽ xa, ừ thôi nhé đành xa
Rồi mai trên những lối tôi về
Tôi biết lòng tôi nghe rộn rã
Nhịp guốc ai đùa trong nắng trưa
Bỗng dưng tôi thấy mình tiêng tiếc
Những tà áo trắng nắng nghiêng nghiêng
Những bàn tay giở lần trang sách
E ấp tờ thư trước cổng trường
[…]