Chốn cũ
[…]
Người đâu rồi năm cũ
giờ này đang tiết xuân?
tôi biết đời quân ngũ
chẳng bao giờ dừng chân…
[…]
Người đâu rồi năm cũ
giờ này đang tiết xuân?
tôi biết đời quân ngũ
chẳng bao giờ dừng chân…
Tôi thả con thuyền giấy
con thuyền giấy trôi
tôi thả một bông hoa
bông hoa trôi
tôi thả một chiếc lá
chiếc lá trôi
tôi ôm em trong tay
em vẫn trôi
16.1.1988
Lòng tôi là cây khế
Em là chim về chơi
Vàng kia em chẳng trả
Chỉ nhả hạt xuống thôi
Hạt rớt xuống thành cây
Cây cũng toàn cây khế
Từ khi em đi rồi
Vườn tôi thành lặng lẽ
Biết bao giờ trở lại
Cánh chim em ngày nào
Lòng tôi hoa khế rụng
Xuống nỗi buồn nôn nao
[…]
Ví dầu xuân hạ thu đông
Màu hoa xanh biếc giữa dòng thời gian
Lỗi anh làm giọt mưa tan
Nụ tầm xuân ấy lại ngàn năm xanh…
[…]
[…]
Anh có nghe hoa rơi
Quanh chỗ mình đứng đó
Hoa ơi sao chẳng nói
Anh ơi sao lặng thinh
Đốt lòng em câu hỏi:
“Yêu em nhiều không anh ?”
[…]
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
[…]
chiếc xe đạp chở nỗi buồn của những cánh đồng
trong giấc mơ có thêm em nữa
con gái phố lâu lâu không về
người ta nhắc tên em ở quán vắng vỉa hè
phố điểm hoạ tiết trí nhớ
mỏi mệt mùa bằng lăng
buổi sáng ấy em ngồi cắm bình hoa nhẹ dạ
rồi biền biệt đi tìm cánh đồng.
Rớt xuống trang thơ tôi
Cánh hoa đào phớt đỏ
Chiều Sơn La lặng gió
Tôi nghe hoa thì thầm
Tôi nghe nụ nảy nầm
Từ kẽ tường nhà ngục
Trở trăn và khó nhọc
Trong giá lạnh mùa đông
[…]
[…]
Bây giờ em ở đâu
Cô gái nghèo của bến tàu
Đôi mắt màu mưa ướt đẫm
Tôi yêu trái đất này sao được
Người ta ném bom xuống làng xóm chúng tôi
Những máy bay nhanh hơn tiếng động
Những người con trai của một thành phố khác
Cày nát đất tôi rồi
Bao đứa trẻ con đã chết
Dưới mặt trời ô nhục
Trái đất mình đẹp lắm phải không em?
[…]
[…]
Mùi hương không hẹn trước
Tình yêu đến bất ngờ
Em đâu biết bao giờ
Mùa hoa ngâu ấy nở
Anh như cây đàn khóa
Sợi dây còn âm vang
Em đi hết lòng em
Lại gặp lời hát đó
Hoa ngâu ở nơi nào
Em cũng không biết nữa
Em chỉ biết tình em
Như ngâu vàng vẫn nở.