Bây giờ mùa thu
[…]
Bây giờ đã vào thu, nhịp tim đập bình yên
anh lại nhớ mùa hè nông nổi ấy
hoa bèo tím mỏng manh lắm đấy
nhưng điều này chẳng nói với hai ta…
[…]
Bây giờ đã vào thu, nhịp tim đập bình yên
anh lại nhớ mùa hè nông nổi ấy
hoa bèo tím mỏng manh lắm đấy
nhưng điều này chẳng nói với hai ta…
Ai đưa đò tình
Buộc vào bến lở
Còn lại mình anh
Gom từng mảnh vỡ
[…]
[…]
Một vòng hoa đặt xuống đời anh
Rồi cỏ mọc lên không nói gì
Không nói gì, không, không còn thiết nói gì
Cả bài thơ, cả tuổi thơ này nữa
Người ca sĩ già ôm chiếc máy phóng thanh
(vòng hoa trôi tới vòng hoa trùm lấy
và vòng hoa đặt xuống)
Ôi tiếng nào ru anh vào giấc ngủ em
Bài ca ấy hay vòng hoa phúng viếng.
[…]
[…]
Ai cắm sẵn trong bình mấy nhành lan tím. Nhờ hoa dạy anh cách mở đầu câu chuyện. Mắt em màu cà phê nâu đen, trong ly anh đôi mắt ấy nhìn lên, sâu lắng… Rạng rỡ môi em – nụ cười cuối ngày của nắng, gió dường như dừng lại chỗ em ngồi. Chút hương nào gợi nhớ xa xôi…
[…]
Em thanh xuân như ngày xưa của anh
duới sân trường có một viên sỏi xanh rất nhỏ
anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó
Có khi nào em xới cỏ vườn trường
mảnh ốc xà cừ lóng lánh ánh lửa
anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó
Em còn đi ngang dòng Nông Giang
hòn đá tảng kê làm bậc rửa chân
anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó
Cái hố tránh bom anh đào trước nhà Dòng
ẩn nấp cùng anh có một người bạn nữa
anh cất dấu tuổi trẻ mình ở đó
[…]
[…]
Chia tay, quán khép đôi lằn sáng
Không nói, hình như đã nói rồi
Mai lại lên đường, đêm sắp cạn
Không hẹn hò chi? đành thế thôi
Cũng có khi nào anh trở lại
Mai đây, mốt nọ, biết đâu chừng
Và có một lời anh sẽ nói
Giữ giùm nhau một chút hồn chung.
Em lại về thành phố của anh
Hoa sữa cuối mùa còn nồng nàn hơn lửa
Hoa gợi nhớ. Trời ơi! Đừng gợi nhớ
Em muốn quên anh có một thời …
Một thời sóng nước hồ Tây lung linh
Mắt ai long lanh như sương trời biếc cỏ …
Hoa tháng năm không vì em thắp lửa
Gió tháng mười nỗi nhớ chẳng vì em
[…]
[…]
Giếng thơi mưa ngập nước tràn
Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều.
Em đi bỏ lửng cánh đồng
xơ gan hột lúa nát lòng củ khoai
Rạ rơm bạc phếch tóc dài
hai mà một một mà hai một mình
[…]
[…]
Một sớm mai về
Tắm nước sông quê
Ngàn đời chẳng đục
Ta buông cần trúc
Bờ cỏ êm ngồi
Con giếc thả mồi
Con rô đớp bóng
Đài sen sương đọng
Hồ lộng màu thu
Trên ngọn mù u
Có đôi chim gáy
Trong chòm lau sậy
Tiếng quốc u oa
Dưới bóng đa già
Cút côi quán nước
Nằm trên cỏ mượt
Ta nhẩm vần thơ
Giấc mơ choàng tỉnh
Ngày ấy… bao giờ?