Không đề 5
[…]
Rồi một mình anh trở lại đây
Cũng đến ngồi y một chỗ này
Buồn một nỗi buồn không thể vợi
Với một vầng trăng một bóng cây…
[…]
Rồi một mình anh trở lại đây
Cũng đến ngồi y một chỗ này
Buồn một nỗi buồn không thể vợi
Với một vầng trăng một bóng cây…
[…]
Có gì, nào có gì đâu
Mà chùm sao trên mái đầu lung liêng
Chiếc xuồng ai buộc chung chiêng
Sóng xô bên ấy lại nghiêng bên này…
[…]
Tôi còn mãi buổi chiều xanh khắc khoải
Đi sao không hết lòng mình
Những vỉa than ngầm thời trẻ
Bất thần bùng cháy lên
[…]
[…]
Áo ca dao gió cuốn rồi
Cầu ca dao trả cho người khác qua…
Tóc mai rủ xuống hiên nhà
Chuyện xưa dù nhắc cũng là chuyện xưa…
[…]
[…]
Ngày xa anh em bỗng thấy đơn côi
Cơn gió chẳng vô tình ngang cửa nữa
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy
[…]
[…]
Trăng viên mãn cuối trời em có nhớ
Mặt trăng từng khuất nửa ở trong nhau.
[…]
Nếu biểt rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Anh đã chẳng hẹn em đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào
[…]
Người đàn bà ngồi trên bục gỗ
Ngạo nghễ cười với khách qua đường
Váy thổ cẩm xoè che kín phố
Lạc giữa đời vẫn ngỡ quê hương
Hát, hát nào bài ca rừng núi
Ngủ ngoan nào con chim nộc thua
Lang thang lang thang về phía gió
Váy áo xoè ra quét cổng chùa
Người đàn bà đi về phía núi
Nhà cao tầng che khuất tầm nhìn
Ông mặt trời trông nghiêng trông ngửa
Vẫn một màu man mác đồi sim
[…]
[…]
Tôi về đây gõ vào mảnh hồn làng
Tiếng chuông mẻ quá chừng lạc lõng
May còn có đôi người già bật khóc
Nhớ một thời quan họ rủ nhau đi.
[…]
Bài thơ không đề
Chép trên giấy bản
Em cần gì giếng lạnh
Tâm hồn anh cô quạnh dưới lòng sâu
Ngẩng lên biền biệt mây cao
Cuộc đời thăm thẳm
Tình anh như cỏ lau
Tìm nhau trên đất vắng
Nơi ấy em về mưa sẽ tạnh
Hoa cúc vàng nở trên cánh tay