Tặng vở
[…]
Vẫn thấy trong mơ có những mơ,
Là anh còn trẻ, em còn thơ;
Biến buồn nho nhỏ ra thân mật,
Ngó biển xa xôi chẳng hững hờ.
[…]
[…]
Vẫn thấy trong mơ có những mơ,
Là anh còn trẻ, em còn thơ;
Biến buồn nho nhỏ ra thân mật,
Ngó biển xa xôi chẳng hững hờ.
[…]
[…]
nếu biết từ hôm ấy
sẽ là biền biệt cách xa
ở giữa hai ta
sẽ là cuộc chiến tranh
sẽ chỉ rào gai và thù hận
ta sẽ nói với nhau khác hẳn
sẽ giữ em ở lại
làm sao cho đừng phải chia tay
nhưng giữa phố phường náo nhiệt đông vui
đi trong mưa em chỉ lặng mỉm cười
ta chỉ nói về ngày gặp gỡ
anh mua cho em một bó cúc vàng
những bông cúc vô tư những bông cúc đầu tiên
nở xòe trong gió lạnh.
[…]
Có nhớ không em một hạt bụi đường
Vướng đâu đó trên cuộc tình sương khói
Chiều tàn phai hoa vẫn dậy mùi hương
Ngày tháng lụn vẫn còn trưa tháng Bảy
Đời cứ xuôi theo một dòng nước chảy
Xin nhắc em một thuở đứng bên cầu
Tình trăm năm bờ bãi hoá nương dâu
Vẫn lắng xuống chất bụi vàng óng ả.
[…]
Một chiều đi qua phố cũ
Nắng gay gợi nhớ người xưa
Mắt cười hôm nào rạng rỡ
Tóc huyền đọng nắng đung đưa
Một chiều đi qua phố cũ
Vó câu gõ nhịp ven hồ
Như sóng tim ta vẫn vỗ
Khối tình ngày xưa vu vơ
Một chiều đi qua phố cũ
Lối về phong kín bụi mưa
Áo trắng em không về nữa
Thương màu hoa nhạt giậu thưa.
[…]
Hạ về em nức nở
Thu sang gió ngập phòng
Gấp hồn như gấp lụa
Mùa đông em sang sông.
Tháng năm tàn như mộng
Chảy một giòng sóng đời
Anh trở về đòi lại
Bông hoa anh bỏ rơi
Anh ơi hoa đã héo
Vết thương xưa đã lành
Vuông lụa chồng em giữ
Không còn gì cho anh.
Ô cửa sổ màu sơn đã nhạt
Chút nắng chiều lặng lẽ ra đi
Một gương mặt buồn như bình hoa đã vãn
Một không gian chờ đợi điều gì?
Đã như thế nhiều ngày, nhiều tháng
Dòng sông qua và gió đi qua…
Ô cửa sổ màu sơn đã nhạt
Một bình hoa, không có bóng hoa
Tôi chờ đợi. Có thể em chờ đợi
Hai trái tim không cất nên lời
Vườn lá rụng cành đã ra lớp mới
Bãi ngoài sông thêm mấy sa bồi…
[…]
[…]
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
[…]
Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương…
Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại,
Êm ái trao tôi một vết thương.
Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
Thổi tan tâm điệu du dương trước
Và tiễn Người đi bến cát xa.
Ở lại vườn Thanh có một mình,
Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh,
Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.
Và một ngày kia tôi phải yêu
Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
Những cô áo đỏ sang nhà khác,
– Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều?
[…]
Tìm nhau tìm cuối đường bay
Mù sương trắng nõn tháng ngày phù vân
Phố xưa giữ cái tần ngần
Cơn mưa phùn đến lúc gần lúc xa
U mê nẻo lạ đường qua
Quanh co lộn lại góc nhà buồn thêm
Vò tay ngọn tóc lênh đênh
Bài ca thương nhớ cũ mềm trên môi
Xưa người nhí nhảnh vui chơi
Giờ người còn giữ được lời vu vơ?
Bởi tôi:
ngu
chậm
gàn
khờ
Bạc đầu mà vẫn còn mơ tương phùng.
[…]
Hỡi em yêu thăm thẳm cánh phượng hoàng
Có đậu lại trong sân trường bữa ấy
Hồn xa cách đậu bên ta có thấy
Bức tường xanh cánh cửa kính lung lay
Hai mươi năm trời ôi một thoáng chim bay
Bao thay đổi trong đời ta gió nổi
Cành phượng cũ vẫn no lời gió thổi
Nghìn muôn năm tha thiết gởi về đâu
Vay giọt thơ truy niệm mối tình đầu
Và gởi tặng cho em làm son phấn…