Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Tôi lại về Quy Nhơn

    Tác giả:

    […]

    Đếm cả nắng mưa dọc đường lên Tuy Phước
    Mà bây giờ chưa nhớ nổi tuổi Quy Nhơn
    Chỉ thấy thời gian đã khuyết xuống dỗi hờn

    […]

    Quán gió liu riu sò cười nghiêng lửa
    Cạn ly quê êm ái ngược ngọn nồm
    Tôi một mình đâu giữ nổi hoàng hôn

    […]

  • Những người chuyển đến thành phố ở

    Tác giả:

    […]

    Họ bỏ lại mùa hoa gạo nở
    Rắc bông bay tơi tả trắng quanh làng
    Ðàn chim sáo mùa cày về ríu rít,
    Tiếng trống trường buổi sớm thu sang…

    Họ bỏ lại bao trò chơi một thuở
    Sáo diều ngân vi vút đêm thâu
    Ðom đóm lập lòe trong chai, trong lọ.
    Lối tắt vườn nhớ bạn chạy tìm nhau.

    Cả nơi đợi người yêu xưa bỏ lại
    Màu cỏ xanh gió thổi dịu dàng
    Giờ qua đấy vô tình ai biết
    Cỏ sang thu đã đổi biếc sang vàng

    […]

  • Lá thư ngày trước

    Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp
    Tình mười năm còn lại mấy tờ thư
    Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư
    Niềm son sắt ngậm ngùi duyên mỏng mảnh

    Rượu chẳng ấm mưa hoài chăn chiếu lạnh
    Chút hơi tàn leo lét ngọn đèn khuya
    Giấc cô miên rùng rợn nẻo hôn mê
    Gió âm tưởng bay về quanh nệm gối

    […]

    Say đã gắng để khuây sầu lẻ gối
    Mưa mưa hoài rượu chẳng ấm lòng đau
    Gấm the nào từ buổi lạnh lùng nhau
    Vàng son có thay màu đôi mắt biếc

    Tình đã rời đi riêng mình tưởng tiếc
    Thôi rồi đây chiều xuống giấc mơ xưa
    Lá lá rơi nằm bệnh mấy tuần mưa
    Say chẳng ngắn những đêm dằng dặc nhớ

    […]

  • Gửi mùa đông biếc

    Tác giả:

    […]

    Hơn mười năm dòng thác vẫn bạc phơ
    Chồi thông biếc cắm vào lòng đất cũ.
    Ta chia tay đủ bao mùa bão tố
    Lòng hanh hao vạt nắng xuống bên hồ.

    Tháng mười hai đâu hẹn để em chờ
    Ngôi nhà trắng đứng bên triền dốc mỏi
    Mimosa nở hay lời ai nói
    Cả một trời im vắng dưới sương bay.

    Ai xui mùa đông biếc trở về đây
    Cốc cà phê lạnh mùi hương xa biệt
    Nhớ vạt tóc ngàn trùng – ôi tưởng tiếc
    Vọng đáy hồ lồng lộng áo vàng xưa.

    […]

  • Ngự trị

    Tác giả:

    […]

    Thuở ta về mấy con đường lá chết
    Mùa đông làm xơ xác những xương khô
    Người hoang mang sầu lẩn dấu sương mù
    Hơi thở nóng gọi dồn lên triền mắt
    Tim đập mạnh như vỡ niềm khao khát
    Ta níu hồn cho tình nhẹ nhàng trôi
    Tay ước mong không dám níu vai người
    Mây chờ đợi vẫn nguyên vầng trán ấy
    Ngực thê thiết còn ngàn đời thơ dại
    Chút xuân đầu chưa đủ ấm lần vai

    […]

  • Hoài My, khi về lại

    Tác giả:

    […]

    Sương nắng gội chưa mờ hơi thở biếc
    Tình thiên thu trăm bến rộng xa nguồn
    Tôi đã tát cạn đời mình không tưởng tiếc
    Cầm bằng như gió tạt qua truông.

    Người độ ấy đã qua mùa khôn lớn
    Đường trăm năm đã mấy bận chia xa
    Tôi thắp tuổi hong trên bờ nắng muộn
    Nghe giọt tình ngấm nhẹ mấy làn da.

    Cây nhớ lá đã đôi lần khóc gọi
    Đường nhớ chân từng lớp cuội rang sầu
    Chim nhớ bạn quẩn quanh tìm, cánh mỏi
    Tôi nhớ người như núi thẳm sông sâu.

    Tay trút rộng xuống vuông đời hẹn cũ
    Lời tình khô không sáng đủ hiên lòng
    Người đã lạ, trăn năm dù cổ thụ
    Như giọt chiều rơi hút giữa thinh không.

    […]

  • Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu

    Tác giả:

    Tôi không thể ngăn buổi chiều sắp tối
    Như em đi mà tiếng chẳng quay về
    Mưa chẳng thể ướt hoài sân trí nhớ
    Đôi khi lòng tôi nắng mấy hôm sau

    Tôi không thể xóa biển chiều sóng gội
    Dù hôm qua tâm đã tịnh yên rồi
    Cây chẳng thể giữ hoài tay lá mới
    Đôi khi lòng tôi lại rất khoan thai

    Tôi không thể nói gì khi đã chết
    Như chưa ai kể được phút ban đầu
    Con đường nhỏ có hai hàng bã đậu
    Đôi khi tình tôi lạc tuốt trên cao

    […]