Biền biệt
[…]
Kia chiếc lá chót cành
Hơi thở cuối
Run lên trời không mây
[…]
[…]
Kia chiếc lá chót cành
Hơi thở cuối
Run lên trời không mây
[…]
[…]
Buổi sáng ra vườn nghe mưa kí ức
Mưa kí ức rơi như bài hát buồn
Mưa kí ức rơi vào bông cúc cũ
Mỗi cánh hoa như một oan hồn.
[…]
Ta biết chứ rồi ta thành kí ức
Nhánh hoa em bỏ lại trước hiên nhà
Mai nắng lên ta chẳng về nhận được
Từng cánh tàn theo gió cuốn đi xa
[…]
Hơi thở của mùa màng rung qua tuổi thơ tôi
Có tiếng chim hót vào tim
Kể về vết nứt ở cổng làng
Về dấu chân của ông tôi, của cha tôi và nhiều người khác nữa
Từ cổng làng ra đi
Khi bình minh chưa vỡ
Chẳng kịp về gọt vỏ những mùa trăng…
[…]
[…]
Bao nhiêu đống lửa đêm quan ngoại
Gió thổi tan tro mỗi sáng ngày?
Trong trời, mây ấy cũ hay mới?
Ải Tây, lần nữa, lại chia tay.
Mãi mãi còn chia tay ải Tây.
Ngày ngày mây lãng đãng qua đây.
Cõi đời giấu một phía mê tưởng,
Đi nép nghìn xưa lạc hiện nay.
[…]
Xưa con sáo sang ngang có cuộc tình hóa đá
Em không cùng tôi đi hết những chân trời…
[…]
Bên kia là còn lại dòng sông
Cánh buồm anh nửa đời đi không hết
Em xa quá, mùa thu thì chẳng biết
Có một người úp mặt khóc hoàng hôn
[…]
[…]
Có bài thơ buồn như một ngày không bình minh
Có bài thơ dở dang câu chữ
Nét chữ nghiêng như gió
Thổi qua miền tóc dài vụng dại của hai mươi
Có bài thơ chỉ một tên người
Viết hoa bằng mực tím
Người ấy giờ đã không còn đến
Sao thơ ơi, mong đợi nữa làm gì…
[…]
[…]
Mỗi độ xuân về lại thương tháng ba
Buồn sướt mướt những chiều sương nhạt quá
Bãi sông nằm thương con đò vất vả
Chị lấy chồng đã mấy mùa hoa.
Ký ức em dội ướt một mái nhà
Thời gian phủ nỗi niềm lên màu rạ
Mẹ khâu vá một đời bên bức vách
Ngọn đèn chong chưa lụi tắt bao giờ.
[…]
[…]
Em nước mắt, hai đứa cùng cay đắng
Hai đứa cùng đã có một thời xa
Nhưng chẳng lẽ người thứ ba phải khóc
Vì những bông tàn trong kí ức hai ta?