Biền biệt
[…]
Kia chiếc lá chót cành
Hơi thở cuối
Run lên trời không mây
[…]
[…]
Kia chiếc lá chót cành
Hơi thở cuối
Run lên trời không mây
[…]
[…]
Cây trơ cành héo hắt,
Se sắt bóng thời gian.
Ngọn gió hoang lay nhẹ cánh lá vàng
Còn lưu luyến trên thân đàn vỡ nát.
Hạnh phúc là một chiếc lá
Âm thầm nảy lộc đêm đông
Buồn đau là một chiếc lá
Rụng trong nhựa ứa mai hồng
[…]
Tháng tư đợi nõn xanh đầy
Lá năm ngoái mới rời cây khẽ khàng
Mái khuya hồn lá gõ vang
Tiếng rơi run cả ruột gan ngẫm mình.
Mưa bay trắng lá rau tần
Thuyền ai bốc khói xa dần bến mưa…
Có người về khép song thưa
Để rêu ngõ trúc tương tư lá vàng.
[…]
Thời gian củ hành tôi bóc vỏ
Kỷ niệm làm trận gió
Ðụng dây đàn tiếng ngân
Lá thu bay những mảnh hồn thành phố
Những mảnh em xao xác sau vai
Tôi vơ vẩn làm người sầu xứ
Lượm tấm trăng non ở cuối ngày.
Thuở chúng tôi ra đi, gió run tím đầu cành
Lá vàng cuộn mùa đông co lại
Những mảnh trời cuộn trong lá buồn tê tái
Đất rộp phồng trắng bạc trận mưa dai.
Tiếng dế giun ngợi ca lộc đất với sao trời
Bỗng câm bặt. Đất lại im lìm với đất
Còn đâu gương mặt mùa thu mỉm cười thơm trái mật
Còn đâu vũ hội của rừng tung triệu cánh hoa rơi.
Chúng tôi rùng mình với cảm giác mồ côi
Ngày hoan lạc chỉ còn nằm trong nỗi niềm thương tiếc
Mắt đăm đắm hướng phương trời ly biệt
Mịt mù xa đôi cánh nhỏ mong manh.
Một đốm nắng minh mang hoài vọng vô hình
Một thoáng hương thơm mơ hồ cám dỗ…
Chúng tôi bay qua vạn biển trời lam lũ
Khát một cánh rừng bày sẵn mọi niềm vui.
[…]
Lửa cũng bừng lên đốt bóng cây
Nghe trong xương lá hết một ngày
Bóng anh đổ xuống từng vuông nắng
Rụng kín sân chiều hoa nắng bay
Nhiều lúc hồn anh như tiếng chim
Xôn xao chân nhỏ bước qua thềm
Nhà anh trổ cửa ra mùa hạ
Mở hết đường đi những lối mềm
[…]
Tôi thả con thuyền giấy
con thuyền giấy trôi
tôi thả một bông hoa
bông hoa trôi
tôi thả một chiếc lá
chiếc lá trôi
tôi ôm em trong tay
em vẫn trôi
16.1.1988
[…]
Khi mùa xuân đến
Tình anh lại đầy
Lá nằm trong lá
Tay nằm trong tay