Thầm nhủ
[…]
Trở về nơi trú ngụ
Hoang vu đầy hai vai
Những đêm mơ nằm ngủ
Giấc mộng đốt hình hài
Buổi mai tôi thức dậy
Ngó mặt mình đỡ quên
Tôi vẫn nhìn tôi vậy
Còn em, ai ngó em?
[…]
Trở về nơi trú ngụ
Hoang vu đầy hai vai
Những đêm mơ nằm ngủ
Giấc mộng đốt hình hài
Buổi mai tôi thức dậy
Ngó mặt mình đỡ quên
Tôi vẫn nhìn tôi vậy
Còn em, ai ngó em?
[…]
Bao nhiêu là con phố
Bao nhiêu là cái tên
Giận, thương, xa, hội ngộ
Giờ chỉ là phố Quên.
Thưa rằng người đã quên tôi
Tôi về chơi với ngọn đồi cỏ may
Một đường hang, một dấu giày
Một người ngồi, một tháng ngày bóng nghiêng
Cảm ơn người trái đào tiên
Tôi về lãng đãng nơi miền cỏ gai
Cỏ gai hoa thắm mặt người
Trinh nữ ơi, trinh nữ ơi! Tôi buồn
[…]
Sao thiên thu không là xa nhau?
Nên mưa xưa còn giăng ngang hồn sầu
Tôi đứng như cây cột đèn gẫy gập
Và một con đường cúp điện rất lâu
Sao thiên thu không là chôn sâu?
Nên nắng xưa còn hanh mái tóc nhàu
Tôi đứng như xe tang ngừng ngập
Và một họ hàng khăn trắng buồn đau
Sao thiên thu không là đường chim?
Nên mây năm xưa còn trên tay phiền
Tôi đứng như tường vôi luống tuổi
Và những tàng xanh chùm gởi quê hèn!
[…]
Ngày cũng vừa xanh dáng tịch liêu
Đường xa sầu tiếp với mây chiều
Bầy chim én cũ qua thành phố
Về gọi thời gian vỗ cánh theo
Thôi trả cho giòng sông tối đen
Trả cho người đó những ưu phiền
Còn đây chút tủi hờn thơ dại
Rồi cũng xa vời như lãng quên
Mắt dõi theo vừa ngút bóng cây
Đường chia năm bảy dấu chân bày
Tôi hồn vẫn đứng yên như tượng
Trông tháng ngày đi trên cánh tay.
Rồi em dần quên em
Cả những giấc mơ cũng không trở lại
[…]
Học quên để nhớ cho nhiều
Học hờn giận để cưng chiều đấy thôi
Học lẻ loi để có đôi
Học ghen là để cho người thêm yêu
Em thì xa vắng bao nhiêu
Tôi đành học cách nói điều vu vơ
[…]
Nhất định sẽ quên em
Như chưa bao giờ nhớ
Dẫu trong tim ngọn lửa
Thiêu đốt mình mỗi hôm
Nhất định sẽ thôi buồn
Như đời vui biết mấy
Dẫu nụ cười rất chảy
Mặt dài hơn cái bơm
[…]