Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Trả ta sông núi

    […]

    Chém kiêu tướng, đồn binh Tây Kết
    Triều Phú Lương gầm thét giang tân
    Phá cường địch báo hoàng ân
    Trẻ thơ dòng máu họ Trần cũng sôi
    Kìa trận đánh bèo trôi, sóng dập
    Sông Bạch Ðằng thây lấp xương khô
    Những ai qua lại bây giờ
    Nghe hơi gió thoảng, còn ngờ quân reo
    Hịch Vạn Kiếp lời khêu tướng sĩ
    Hội Diên Hồng quyết nghị toàn dân
    Khuông phù một dạ ân cần
    Vó thiêng ngựa đá, hai lần bùn dây
    Sơn hà mấy độ lung lay
    Máu bao chiến sĩ nhuộm say màu cờ

    […]

  • Những tấm ván trên cầu Hiền Lương

    Tác giả:

    […]

    Những tấm ván trên cầu Hiền Lương
    Những tấm ván đã thành bụi thành tro thành rều thành rác…
    Chúng có quên ánh mắt phía bên này
    Chúng có nhớ chớp lửa phía bên kia
    Chúng có nguôi ngoai vết cháy thẫm máu người
    Hay chúng chỉ là gỗ thôi
    Đã xong phận lát cầu
    Hay chúng đâu chỉ là gỗ thôi
    Vì còn thấm máu người
    Vẫn day dứt khôn nguôi
    Nhịp cầu đã gãy…

    […]

  • Mùa xuân trong mắt

    Tác giả:

    […]

    Em hỏi anh thế nào là hạnh phúc
    Mây vô chừng hờ hững trên cao
    Nước mắt lung linh mà sao mặn chát
    Nước mắt và mây nhẹ, nặng thế nào?
    Em hỏi anh cội nguồn bất hạnh
    Con họa mi mắt thẳm trong lồng
    Ai đánh bẫy Tự Do
    Ai quây bủa những nan lồng lòe loẹt
    Ai tróc lưỡi bên họa mi dạy hót
    Họa mi có buồn khi hót lên không?
    Em hỏi anh con mình khôn lớn
    Hoa cầm tay
    Hay cung nỏ lại cầm
    Câu hỏi khó
    Anh cúi đầu hỏi đá
    Máu muôn người trôi vô ích chăng?

    Đêm dài quá
    Gió từng cơn giận dữ
    Gọi cơn mơ thắt ngực ngược rừng
    Bao giấc chết ngày hai mươi tuổi
    Muốn đội mồ trừng mắt trân trân!…

    […]

  • Đêm 1964

    Tác giả:

    […]

    Đêm thì dầy và mượt như nhung
    Đất thì tối và sần như núi
    Đám đông thì đen và dài như sông
    Tôi thì trơn và trườn như rắn

    Không phải lúc đó ghế nào trong công viên
    Cũng có người
    Nhưng người ngồi trên đó

    Không nói không ngủ và không ăn
    Tất cả thở trong đêm nhừ tử
    Thở trong đêm và thở trong tôi
    Thở trong lịch sử

    […]

  • Đói

    Tác giả:

    […]

    Tạm biệt quê hương, lê gót âm thầm
    Trên rải rác mọi nẻo dường đất nước.
    Từng gia đình dắt díu nhau lê bước
    Đi lang thang mong sống tạm qua ngày.
    Đợi lúa lên hương, bông trĩu đầu cây.
    Hơn tháng nữa sẽ hồi cư sẽ sống!
    Nhưng đau đớn hỡi ơi là ảo mộng!
    Họ ra đi, hy vọng có ngày về!
    Nhưng chẳng bao giờ về nữa, hỡi người quê.
    Dần lả gục khắp đầu đường xó chợ!

    […]

  • Bảo Đại thoái vị

    Nỏ tiếc không thương cái bệ Rồng,
    Ngự xe cờ đỏ đến Thăng Long.
    Trải qua non nước nhìn quanh rạng,
    Ngảnh lại lâu đài bỏ trống không.
    Gió tạc cành thu chim ngái tổ,
    Trăng soi cửa cấm nhện giăng mùng.
    Có ai vô Nội cho mình hỏi,
    Thần tử còn lưa lại mấy ông?

    Ất Dậu, 1945

  • Qua đền Công ghi chuyện cũ

    Tác giả:

    […]

    Lưỡi gươm ròng ròng máu tươi
    nước mắt ướt đầm yên ngựa
    chỉ có đất với người và cỏ
    hiểu đường đi của giọt máu người…

    Trọng Thuỷ tìm chi trên lối máu rơi?

    Ở đền Công con nghê đá không cười
    màu ngói đỏ như màu của máu
    con trai ngọc ôm khối hồng đau đáu
    nghìn năm rồi nước mắt rửa không tan

    […]

  • Hùng ca Quang Trung

    Tác giả:

    […]

    Vó ngựa tung hoành giữa núi đao
    Cứu dân thoát khỏi biển ba đào
    Sông Hồng xác giặc lênh bênh nổi
    Gò Đống thây thù chất ngất cao
    Bảo kiếm sáng ngời rung ánh nguyệt
    Chiến công chói rạng dậy tầng sao
    Giang sơn một cõi nghìn thu vững
    Tanh máu xâm lăng nhuộm chiến bào!

    Hồ Thơm Nguyễn Huệ
    Mãi mãi về sau
    Chiến tích một thời rung bốn biển
    Uy linh ngàn thuở động năm châu!
    Hồ Thơm Nguyễn Huệ
    Áo vải Tây Sơn:
    Đường cũ dẫu mờ muôn dấu ngựa
    Sử xanh còn rạng tấm lòng son.