Gởi Phú Yên
[…]
Tôi mộng du phố xá Sài Gòn
Nào biết Chóp Chài phủ đầy nước mắt
Ô Loan kinh hoàng
Đá Bia chớp giật
Cánh nhạn nào vừa đuối sức giữa sông Ba…
[…]
Tôi mộng du phố xá Sài Gòn
Nào biết Chóp Chài phủ đầy nước mắt
Ô Loan kinh hoàng
Đá Bia chớp giật
Cánh nhạn nào vừa đuối sức giữa sông Ba…
[…]
Em hát “Nhà Bè…” chi vậy em ơi
Nước ngập sách vở làm sao thành câu hát
Con còng con nghêu vốn đã hiếm hoi
Hạt gạo cổ tích ngậm ngùi như lục bát
Ai không biết “lá lành đùm lá rách”
Bầy vượn còn đùm bọc nhau chia trái héo Cần Giờ
Anh cũng chia lòng đến Nhà Bè, Duyên Hải
Lạy trời tóc dài thuở ấy vẫn còn thơ…
Tôi biết có nồi canh điên điển
Cá bông lau, đậu bắp, mỡ hành
Em ngậm cái màu bông chín nõn
Thẹn thùng không nói được tiếng “anh”
Bông điên điển trên sông xưa lắm
Mù nước lên tôi nhớ Tháp Mười
Bông điên điển trên sông sang lắm
Tôi thả tình bèo giạt hoa trôi
[…]
[…]
Chiều chưa nguội nắng
Ngoài đê cỏ hỏn hẻn cười
Đất đã giật mình nghe sấm đuổi
Lòng sông đã co rúm bàng hoàng
Mùa lũ theo con kiến càng
Leo cong ngọn cỏ
Mùa lũ theo đàn kiến đỏ
Men ngược bờ tường
Mùa lũ đuổi bầy kiến đen
Tha rơm vào tổ
Mùa lũ xua đàn kiến gió
Bỏ nhà đi hoang
Mùa lũ đẩy cánh kiến vàng
Sang nhà hàng xóm
Bờ sông lập loè đom đóm
Mẹ bảo năm nay lại lụt to rồi
[…]