Nên thời gian ấy ngùi trông
[…]
Bởi quen cầm lược soi gương
Biết ai ôm gối mộng thường lâu chăng?
Giọt mưa xanh mấy tuổi nàng
Tôi nghe lá rụng như vàng áo xưa…
[…]
Bởi quen cầm lược soi gương
Biết ai ôm gối mộng thường lâu chăng?
Giọt mưa xanh mấy tuổi nàng
Tôi nghe lá rụng như vàng áo xưa…
Cơn mưa phùn bay qua thành phố nhỏ
Hàng cây dật dờ rụng hoa tàn úa
Buồn chìm vào mắt đen người con gái hát một mình
Bài hát buồn như cuộc tình
[…]
[…]
Sao anh còn trẻ thế
Sao em còn trẻ thế
Sao tình yêu hai ta còn trẻ thế
Lại lăn vào
Một cuộc chiến già nua
[…]
[…]
Ơn người cứ phụ lòng ai
Ơn đời sống một đề tài khổ đau!
Mưa người lạnh mái hiên tôi
Động hồn cỏ mục nhưng lời vô ngôn
Gió đưa mây bỏ xa nguồn
Tôi ngàn năm lạc giữa đường viễn khơi
Áo xanh người mộng bên trời
Ôi mưa bão rớt trên đồi tịch nhiên
6.1969
[…]
Cũng lạ phải không em?
Mưa làm trong lại trăm điều
Mà mắt kính gặp mưa thế nào cũng đục
Đi trong mưa anh không nhìn thấy gì
Bên cạnh và phía trước
Chỉ thấy những ngày xưa xa…
[…]
[…]
Mùa xuân này em ở biên giới xa
Mâm cơm trống một khoảng nhìn của mẹ
Cha chẳng còn để ngồi nghe anh kể
Những dặm đường từng rét mướt mùa đông
Chị tần tảo, bàn tay thêm chai nẻ
Ngói đỏ hồng, gian bếp mới xây xong.
[…]
[…]
Em đi mãi trong những chiều nắng rọi
Ngỡ đời mình là vệt nắng xiên khoai
Cứ ngửa tóc mặc cho chiều mưa gội
Ướt bao nhiêu là khô đủ một chân trời?
[…]
[…]
Cho cốc cà phê, cô hàng xanh tóc!
Ta uống đắng cay, hay mắt em say?
Nghe đâu đây ai cười lên vỡ ngọc
Thấy đau chúng mình một kiếp trắng tay
Cố tri mấy đứa giờ đây lăn lóc.
Ở chực nằm chờ, hay giạt đó đây?
Tiền thân chúng mình có là con cóc
Thơ nghiến răng cho trời chuyển mưa bay
Ta đâu phải giận đời mà trách móc?
Như những thằng hề không biết múa may.
Cà phê đầy cốc, cô hàng xanh tóc.
Miệng em cười, nhạc đắng chở màu cay
[…]
[…]
Chiều nào anh cũng đợi
Hôm nào anh cũng chờ
Lúc đi đầu đội nắng
Khi về tay dắt mưa.