Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Ngày đã chiêm bao

    Tác giả:

    […]

    Ngày nào mẹ ngồi hiên nhà
    Đợi anh Hai về từ mặt trận
    Anh Hai giờ thành cây dứa dại làng An Đại
    Mà mẹ ơi sao dáng mẹ ngồi không đổi
    Có phải dáng mẹ ngồi hay là đá núi?

    Con nhớ
    Ngày ấy mẹ không khóc
    Lúc tiễn con đi lính
    Mẹ sợ con dẫm lên dấu chân anh Hai
    Rồi mẹ vỡ nước mắt
    Khi con về
    Mẹ của chúng con chiến tranh và giông bão
    Người chắt chiu đến nước mắt cũng để dành!

    […]

  • Vĩnh viễn từ nay

    Tác giả:

    Vĩnh viễn từ nay con không thấy mẹ nữa rồi
    Con nghĩ thế, nước mắt trào nóng bỏng.
    Đất quá rộng và bầu trời quá rộng
    Con lặng ngồi bé nhỏ giữa hoàng hôn
    Nhìn nuối theo bóng mẹ cuối đường thôn
    Rồi xa hút lẫn trong màu nắng nhạt
    Phía đồng ấy màn chiều giăng man mác
    Nấm cỏ rầu côi cút giọt sương rơi…

    […]

    Vĩnh viễn từ nay con không thấy mẹ nữa rồi
    Đau đớn thế làm sao con nén khóc!
    Một đời mẹ tám mươi năm khó nhọc
    Mẹ chính là máu thịt của quê hương:
    Là gốc khế tuổi thơ trĩu quả sau vườn
    Cho con biết vị chua tê đầu lưỡi,
    Là mát rợi bờ ao xanh rặng chuối
    Cho lòng con được nếm vị ngọt ngào,
    Là ngọn núi Hai Vai chót vót trời cao
    Cho con thấy cờ bay ngày nổi trống,
    Là bờ bãi ven sông chân trời mơ mộng
    Cho đời con bồi đắp mãi phù sa…

  • Mẹ

    Tác giả:

    Lặng rồi cả tiếng con ve
    Con ve cũng mệt vì hè nắng oi
    Nhà em vẫn tiếng ạ ời
    Kẽo cà tiếng võng mẹ ngồi mẹ ru
    Lời ru có gió mùa Thu
    Bàn tay mẹ quạt mẹ đưa gió về
    Những ngôi sao thức ngoài kia
    Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
    Đêm nay con ngủ giấc tròn
    Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.

  • Địa linh (Trích đoạn trường ca Trầm tích)

    […]
    Chiều chưa nguội nắng
    Ngoài đê cỏ hỏn hẻn cười
    Đất đã giật mình nghe sấm đuổi
    Lòng sông đã co rúm bàng hoàng
    Mùa lũ theo con kiến càng
    Leo cong ngọn cỏ
    Mùa lũ theo đàn kiến đỏ
    Men ngược bờ tường
    Mùa lũ đuổi bầy kiến đen
    Tha rơm vào tổ
    Mùa lũ xua đàn kiến gió
    Bỏ nhà đi hoang
    Mùa lũ đẩy cánh kiến vàng
    Sang nhà hàng xóm
    Bờ sông lập loè đom đóm
    Mẹ bảo năm nay lại lụt to rồi

    […]

  • Đất mật (Trích đoạn trường ca Trầm tích)

    […]

    Tuổi ngoài tám mươi bà ngồi bện dây thừng
    Bện cả màn sương vào mái tóc
    Cái khăn nâu bà vấn trên đầu
    Quấn chặt những đêm dài không ngủ
    Chỉ còn câu hát ru
    Tối tối mượt mà bay vào giấc mơ của cháu
    Những lời ru nồng đượm sắc màu
    Mùa thu ngấn xanh
    Mùa đông phả ấm
    Những lời ru ngọt như đường ngậm
    Lọc từ năm tháng cay chua

    […]

  • Mẹ tôi

    Tác giả:

    […]

    Cuộc đời trăm mối tơ vây
    Tuổi xuân mẹ đã lấp đầy mùa đông
    Nhiều khi tôi thấy rỗng không
    Cầm tay với những mơ mòng vẩn vơ
    Có em viết tặng bài thơ
    Lại như thấy mẹ đứng chờ xa xôi…
    Bây giờ tôi đã là tôi
    Mẹ thành nấm đất cuối đồi sim mua.

  • Đêm ở làng

    Tác giả:

    […]

    Bóng tối tự do đi rỗng dưới trời
    Tức tưởi những bờ tre rụng tóc
    Thương đất, một trái cây chín vội
    Rụng bàng hoàng vườn khuya!
    Tôi ngủ lẫn tiếng ve lép dần mùa hạ
    Mồ hôi làng trằn trọc chảy sang tôi.

    Nhưng mẹ vẫn ngồi kia nhóm lửa
    Rậm rịch tinh mơ muôn thuở bước chân người…