Dẫu chỉ là cơn mưa
[…]
Anh có còn luôn nhớ
mùa đông mưa trắng đồi
hoa lau phơ phất gió
dốc Dài và suối Ðôi
Hay chỉ mình em thôi
tháng năm dài vẫn nhớ
như nhớ về đống lửa
như nhớ về mặt trời
chắc bền và rực rỡ
thân gần và xa xôi
[…]
[…]
Anh có còn luôn nhớ
mùa đông mưa trắng đồi
hoa lau phơ phất gió
dốc Dài và suối Ðôi
Hay chỉ mình em thôi
tháng năm dài vẫn nhớ
như nhớ về đống lửa
như nhớ về mặt trời
chắc bền và rực rỡ
thân gần và xa xôi
[…]
Những cơn mưa báo rét
Bay mờ cả dốc dài
Ruộng bèo như thảm dệt
Mưa long lanh ngọc trai
Mùa thu vừa đi rồi
Đông hãy còn chưa đến
Mưa trổ lưng chừng đồi
Cỏ may dày lối hẹn
[…]
Ai về qua chỗ người thương
Đứng giùm tôi
Trước cổng trường ngày xưa
Ướt giùm tôi
Chút trời mưa
Để nghe trên tóc
Hương vừa bay đi…
[…]
Bao nhiêu rượu uống cũng không vừa
Ơi áo ai vàng cuối dậu thưa
Người có về qua vườn hạnh cũ
Lòng son thiếu nữ có như mơ
Rượu ơi sao rượu mãi chưa cùng
Say với ta mà mơ cố hương
Nam nhi chinh chiến hề quan ải
Chinh chiến người đi như khói sương
[…]
Hãy tưởng tượng mỗi lần nói đến Huế
những lòng nữ sinh Đồng Khánh
đi xe đạp đến trường
áo trắng, cặp da đen
dấu trong sách bức thư tình vừa mới nhận
mang vào lớp học
chuyền trong tay quà mọn ăn khi cô giáo giảng bài
cười khúc khích nghe bình thơ Hồ Xuân Hương đỏ mặt
Hãy tưởng tượng mỗi lần nói đến Huế
về chiếc nón bài thơ
như thanh gươm người nữ trinh chống đỡ như thành trì
che nửa vành môi, nửa con mắt, nửa nụ cười, nửa tâm hồn, nửa cuộc đời thực tại, vào cơn mộng mị thiên thần
[…]
Năm nao tôi qua làng Duệ,
Cùng em bàn chuyện mai sau.
Nghe em nói về xứ Huế,
Mơ màng biết hẹn tìm đâu?
Em kể: Sông Hương man mác
Thuyền trôi, dòng nước nao nao.
Gió thoảng qua lầu Thương Bạc
Nắng vàng đường xuống Nam Giao.
[…]
[…]
Sóng tóc nào chẩy
U hoài trên trán em
Nếp áo quên sầu buổi cũ
Bàn chân có nhớ tuổi mòn
Ngẩn ngơ trong lồng hẹp
Một con chim không bay
Nhớ trời xưa cao rộng
Nhìn xiên mái ngói
Xe nghiến mặt đường
Buồn không nói.
Cửa sổ trời những mắt chưa quen
trán hoang đồng cỏ
run đường môi kỉ niệm
đi qua những thành phố đầy tim
cười đổ mưa một mình
[…]
đêm nghe mưa nhỏ
động mái lều thơ
dưng nhớ người xưa
áo vàng thuở nọ
người tình nho nhỏ
nhỏ mãi trong ta
như chùm hạ hoa
buồn ơi, đốt thuốc
lần trang sách nhòa
này những đóa hoa
ép từ hạ cũ
tưởng em tóc rũ
trong dòng mưa sa
[…]
Buổi sáng ra vườn nghe mưa kí ức
Mưa kí ức rơi như bài hát buồn
Mưa kí ức rơi vào bông cúc cũ
Mỗi cánh hoa như một oan hồn.