Sầu xây Kinh Bắc, mộng Giang Nam
[…]
Ta đã bao năm ngồi se cát
Sóng về lớp lớp vẽ tang thương
Biết đâu thực ảo mà mong đợi
Đời ta đất khách lộng mây ngàn
[…]
[…]
Ta đã bao năm ngồi se cát
Sóng về lớp lớp vẽ tang thương
Biết đâu thực ảo mà mong đợi
Đời ta đất khách lộng mây ngàn
[…]
[…]
Như nhạc khi rời cung hỗn mang
Hồn lưu ly rền khóc âm đàn
Đêm mê tiền kiếp còn rưng khóc
Ôi biết bao giờ thôi tóc tang
Như buổi nào xưa em đến tôi
Bằng muôn hơi thở ngát vành môi
Hương mê huyền ảo đêm huyền sử
Tôi ngất hồn si em chết ngồi
[…]
Mưa người lạnh mái hiên tôi
Động hồn cỏ mục nhưng lời vô ngôn
Gió đưa mây bỏ xa nguồn
Tôi ngàn năm lạc giữa đường viễn khơi
Áo xanh người mộng bên trời
Ôi mưa bão rớt trên đồi tịch nhiên
6.1969
[…]
Trên bến giang đầu trăng bỗng chết
Nguyệt cầm im tiếng đến ngàn sau
Xiêm y đã khuất trời nhan sắc
Ta đứng chờ ai tóc bạc màu.
[…]
Mộng vỡ, vương triều ta đã mất
Và em, hoàng hậu chẳng hồi cung
Ta còn để lại gì không nhỉ?
Thành quách rêu phong dấu bụi hồng.
[…]
Em nào hiểu giữa cơn say
Ta chiêm bao thấy một ngày rất xa
Tình không không cửa không nhà
Lòng như mây trắng bay qua biển chiều
Sẽ tan vào cõi tịch liêu
Một đời cát bụi cuốn triều bão lên
[…]
Ta từ giấc mộng bước gần em
Đường phố đầy trăng hay mặt trời chìm?
Ô hay con gái bay nhiều quá
Hai cánh tay mềm như cánh chim
[…]
Người về tìm dấu chân xưa
Chiều nghiêng cỏ dại
rừng thưa lá vàng
Người về cuộc mộng vừa tan
Bờ khe lạnh bóng
mây ngang lưng đồi
Chén vàng men cháy những phong ba
Điên đảo ngàn phương giấc mộng ngà.
Xanh tuổi trăng tròn xanh bát ngát
Trời xanh chết đuối mắt Y-sa.
Nguyệt tỏ mười lăm chuốc chén đầy
Gió reo sóng múa vị đời say
Bước lên nàng đón chào thi hứng
Mở trọn hương màu đôi cánh tay.
Hồng nhạn truyền tin báo Hội-Thơ
Mây bay trắng lụa ruổi vàng tơ
Bỗng dưng mái tóc nàng mê hoặc
Mây bỏ trời xanh tự bấy giờ.
[…]
[…]
Bờ dương xế lục trăng tan
Bên thành đất quạnh thu dàn trắng vôi
Ngày đi đổ bóng sau người
Mộng hờ biết có buồn vui em về