Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Khóc Dương Khuê

    Tác giả:

    […]

    Cũng có lúc chơi nơi dặm khách,
    Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo
    Có khi tầng gác cheo leo
    Thú vui con hát lựa chiều cầm xoang.

    Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp
    Chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân
    Có khi bàn soạn câu văn
    Biết bao đông bích, điển phần trước sau.

    Buổi dương cửu cùng nhau hoạn nạn
    Phận đấu thăng chẳng dám tham trời
    Bác già, tôi cũng già rồi
    Biết thôi, thôi thế thì thôi mới là!

    […]

  • Hoa biển dâng người

    Tác giả:

    Không được về cùng cha đi biển
    Những đêm dài con nghĩ thương cha
    Đại dương chứa bao diều dữ dội
    Mà cha con sức yếu tuổi già
    Cha đã sống trọn đời vất vả
    Có ngày nào cha được nghỉ ngơi đâu
    Cánh buồm cha cứ ra khơi vào lộng
    Gió rít bên tai, nắng dội lửa trên đầu
    Tần tảo sớm hôm chưa dêm nào trọn ngủ
    Manh áo sờn muối đọng vệt ngang lưng

    […]

  • Chuyện bà tôi

    Tác giả:

    […]

    Ba lô bốn chiếc trên đầu
    Như là bốn khối huyết cầu còn tươi

    Ngày ngày cơm bữa bà nuôi
    Vẫn nguyên như thể năm người… ngày xưa

    Thương con biết mấy cho vừa
    Đêm canh giấc ngủ, sớm trưa dỗ dành

    Chú mát tính, chú đành hanh
    Bà nhìn lên đốm hương vành, bà khuyên

    Chia công bằng những vàng tiền
    Chú vùng đắt đỏ, chú miền đảo xa

    […]

  • Vé trở về

    Tác giả:

    […]

    Câu chuyện về người lính hy sinh
    buồn như lá thu bay,
    Vỏn vẹn có vài dòng và do tôi tưởng tượng.
    Em gái của anh đã không thể lớn!
    Vẫn co ro như bà lão ăn mày,
    mỏng manh như món đồ dễ vỡ.
    Cô buôn bán nhì nhằng ngoài chợ,
    nhặt nhạnh từng xu của đám dân nghèo.

    Những năm chiến tranh đất nước gieo neo.
    Giấy báo tử về làng như lá rụng!
    Khủng khiếp nhất là phải làm người sống.
    Sáng mở mắt ra đã nơm nớp trong lòng…

    Cô chỉ mong đất nước hòa bình!
    Anh trai trở về làng quê yêu dấu,
    Chăm sóc cô như thời thơ ấu
    Chở che cô như đê chở che đồng.

    […]

  • Vĩnh viễn từ nay

    Tác giả:

    Vĩnh viễn từ nay con không thấy mẹ nữa rồi
    Con nghĩ thế, nước mắt trào nóng bỏng.
    Đất quá rộng và bầu trời quá rộng
    Con lặng ngồi bé nhỏ giữa hoàng hôn
    Nhìn nuối theo bóng mẹ cuối đường thôn
    Rồi xa hút lẫn trong màu nắng nhạt
    Phía đồng ấy màn chiều giăng man mác
    Nấm cỏ rầu côi cút giọt sương rơi…

    […]

    Vĩnh viễn từ nay con không thấy mẹ nữa rồi
    Đau đớn thế làm sao con nén khóc!
    Một đời mẹ tám mươi năm khó nhọc
    Mẹ chính là máu thịt của quê hương:
    Là gốc khế tuổi thơ trĩu quả sau vườn
    Cho con biết vị chua tê đầu lưỡi,
    Là mát rợi bờ ao xanh rặng chuối
    Cho lòng con được nếm vị ngọt ngào,
    Là ngọn núi Hai Vai chót vót trời cao
    Cho con thấy cờ bay ngày nổi trống,
    Là bờ bãi ven sông chân trời mơ mộng
    Cho đời con bồi đắp mãi phù sa…

  • Xin một ngày giỗ trận

    Tác giả:

    […]

    Ở cõi vô thuỷ vô chung người âm nghe ta tranh cãi
    Họ trách ta giữ lâu và thù dai quá vậy
    Chính ở nơi đạn xé, bom cày, lửa cháy
    Cây bây giờ rủ cỏ mải miết xanh
    Nơi ấy, những người lính vô danh, hữu danh
    Dù bên này hay bên kia cũng đều là
    Con dân nước Việt
    Thịt nát, xương tan đau xót biết
    Tiếng khóc nào cũng tiếng mẹ Âu Cơ

    […]