Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Nhớ Vũ Đình Văn

    […]

    Mình buồn lắm những đêm trăng,
    “Qua phà Long Đại” mấy lần Văn qua
    Mình buồn lắm lúc tàu xa,
    Đất Hà Trung cái đất mà Văn yêu.
    Mình buồn lắm những buổi chiều
    Hoa Kim Đao nở những điều trắng tinh.
    Mà cây nhang cứ lặng thinh
    Mà Văn khóc mẹ, mà mình khóc Văn.
    Thôi con lạy mẹ ngàn lần
    Như anh lạy Mẹ trên đồng ngày xưa
    Mẹ ơi, mẹ đổ trận mưa
    Cho anh mát dạ, giọt thừa cho con

    […]

  • Khâm Thiên

    Tác giả:

    […]

    lãnh tụ tối cao của mọi đảng trên đời
    các ông kêu: vì hạnh phúc con người
    nay con người chết đi
    cái phúc ấy ai dùng được nữa!
    chục chiếc B-52
    không đổi được một trẻ nghèo Ngõ Chợ
    không thể nhân danh bất-cứ-cái-gì
    bắt máu vạn dân lành phải đổ
    không thể chắp bình minh
    bằng xương thịt những mặt người vỡ nát
    ai tự xưng môi kề răng lạnh
    ai khoác tặng chúng tôi vinh dự đẹp
    các anh đón đưa nâng cốc chúc hoà bình
    các anh quyên thuốc men các anh đi biểu tình
    rồi thanh thản trồng hoa và câu cá
    và tìm thấy lương tâm mình yên ả
    trong nỗi đau quằn quại của chúng tôi
    ta oán giận các người, đồ dối trá
    loài người chung vai nhận tội ác này
    anh và tôi, vâng, tôi nữa, cả tôi
    chúng ta đã ngu dốt đến nỗi
    không che chở được mẹ già em dại
    khỏi quả bom tàn bạo tự trời cao

    […]

  • Xin lỗi ngọn lửa

    […]

    Chị dùng bàn tay hình dung gương mặt cháu
    Em phải dẫn ngọn lửa chị nuôi trong hầm ra thật xa
    Em vô ý làm tắt ngọn lửa duy nhất trong ngách hầm ta
    Bom rải suốt ngày sao đi xin được lửa?

    Mấy ngày liền cháu không được ăn hồ ăn bột
    Rồi cháu đi… đột ngột trong hầm
    Em thương cháu chưa được lên mặt đất
    Chỉ tại mình làm tắt lửa của người thân…

  • Cây mận Vĩnh Linh

    Tác giả:

    Lấp hố bom giữa nhà
    Tôi ươm một trái mận
    Trái mận tôi cạy ra
    Từ bàn tay vợ nắm

    Vợ tôi sắp làm mẹ
    Thèm ăn rở của chua
    Túi áo nàng không khế
    Thì cũng mận, cũng mơ

    Ôi trái mận, trái mận
    Cắn dở còn vết răng
    Nảy mầm trong xót thương
    Đâm chồi trong thù hận

    […]

  • Đã không còn một điều bí mật…

    Tác giả:

    […]

    Chẳng ai biết vì sao bà cụ ấy
    thường xuyên cắp nón đi tìm
    thằng con đã tóc râu chớm bạc
    đơn giản lắm!
    đêm qua nghe ai bảo tôi say xỉn không về nhà
    đêm qua trời Sài Gòn trở gió…
    người mẹ ấy hôm sau run rẩy đi tìm
    rụt rè hỏi nhỏ:
    – Con có bị ốm không?
    mẹ già rồi lẩn thẩn
    đừng mắng mẹ nghe con…

    Thú thật ngày xưa…
    tôi gắt mẹ một lần.

  • Hoa trắng thôi cài trên áo tím

    Tác giả:

    […]

    Lâu quá không về thăm xóm đạo
    Không còn đứng nép ở lầu chuông
    Những khi chuông đổ anh liên tưởng
    Người cũ cầu kinh giữa thánh đường

    “Lạy Chúa con là người ngoại đạo
    Nhưng tin có Chúa ở trên cao
    Trong lòng còn giữ màu hoa trắng
    Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi !”

  • Màu tím hoa sim

    Tác giả:

    Nàng có ba người anh đi bộ đội
    Những em nàng
    Có em chưa biết nói
    Khi tóc nàng xanh xanh
    Tôi người Vệ quốc quân
    xa gia đình
    Yêu nàng như tình yêu em gái
    Ngày hợp hôn
    nàng không đòi may áo mới
    Tôi mặc đồ quân nhân
    đôi giày đinh
    bết bùn đất hành quân
    Nàng cười xinh xinh
    bên anh chồng độc đáo
    Tôi ở đơn vị về
    Cưới nhau xong là đi
    Từ chiến khu xa
    Nhớ về ái ngại
    Lấy chồng thời chiến binh
    Mấy người đi trở lại
    Nhỡ khi mình không về
    thì thương
    người vợ chờ
    bé bỏng chiều quê…

    […]