Thanh tĩnh
Tác giả: Nguyễn Bình Phương
Không còn nơi cho hoa rụng
Trăng thì vẫn sáng như xưa
Lỏng tay một chiếc nhẫn lạ
Mơ bao nhiêu giấc cho vừa
[…]
Không còn nơi cho hoa rụng
Trăng thì vẫn sáng như xưa
Lỏng tay một chiếc nhẫn lạ
Mơ bao nhiêu giấc cho vừa
[…]
[…]
Hồn tôi giếng ngọt trong veo
Trăng thu trong vắt biển chiều trong xanh
Hồn cô cát bụi kinh thành
Đa đoan vó ngựa chung tình bánh xe
[…]
Tôi là… là chỉ thế thôi
Thưa bà, đấy có phải người bà mơ?