Rằng từ…
[…]
Rằng từ khoác bụi trên vai
Năm chưa đủ rộng tháng dài đã trôi
Người đi tìm lá ngậm ngùi
Ta về đốt lửa hong lời gió mưa
[…]
[…]
Rằng từ khoác bụi trên vai
Năm chưa đủ rộng tháng dài đã trôi
Người đi tìm lá ngậm ngùi
Ta về đốt lửa hong lời gió mưa
[…]
[…]
Sao phải chịu mùa đông lạnh nhất ở đây?
Mặc nhiều áo tới nỗi xa lạ với da thịt của chính mình
Phải về nhà thuê chỉ thấy đèn chưa bật
Phải viết nhật ký mỗi ngày chỉ cùng một thắc mắc
Chữ cong queo vì đeo găng?
Nhớ Sài Gòn quá, tựa lưng vào tường mà khóc
Âm thầm thôi, trong đêm chỉ đôi mắt mèo động đậy
Nhớ lúc phong phanh áo mỏng rất gần tim
Nhớ những con hẻm nhỏ ít tiếng nói nhớ những con người lầm lũi…
[…]
[…]
em ngủ trong lòng tôi
chẳng bao giờ dậy nữa
một đời rồi cũng thôi
chỗ ngồi kia đã bỏ.
Có con sẻ nâu giữa mùa thu nghiêng ngó
Nó không biết rằng em đang quá nhớ anh
Ai bảo ngoài kia nắng cứ vàng như mật
Nói không yêu sao đành…
[…]
Ta mang một nửa câu thề
Và đi. Biết có trở về được không?
Tàn mùa hoa sữaa là đông
Áo em còn ướt, hay hong khô rồi.
Tình tang…
Câu hát à ơi
[…]
Hãy tưởng tượng mỗi lần nói đến Huế
những lòng nữ sinh Đồng Khánh
đi xe đạp đến trường
áo trắng, cặp da đen
dấu trong sách bức thư tình vừa mới nhận
mang vào lớp học
chuyền trong tay quà mọn ăn khi cô giáo giảng bài
cười khúc khích nghe bình thơ Hồ Xuân Hương đỏ mặt
Hãy tưởng tượng mỗi lần nói đến Huế
về chiếc nón bài thơ
như thanh gươm người nữ trinh chống đỡ như thành trì
che nửa vành môi, nửa con mắt, nửa nụ cười, nửa tâm hồn, nửa cuộc đời thực tại, vào cơn mộng mị thiên thần
[…]
[..]
Tôi cầu trời mất mùa đông
Cố nhân xa lắm, áo bông rách rồi….
[…]
Em mang hương lửa đi rồi
Rêu phong
Phố cổ
Tôi ngồi
Hóa đông
[…]
Ta dửng dưng không thèm ta nữa
Cây sấu chua bẻ lá cho người
Thương tóc tiếc một đời rũ gội
Buồn thơm thảo sấu chua ơi!
[…]
[…]
Người đàn ông dắt tay người đàn bà đi qua ta vào ngôi nhà của họ
Những ngọn đèn lần lượt bật rồi tắt, nhưng chẳng có ngọn đèn nào của ta ở đó
Những ô cửa lần lượt mở rồi khép, và cũng không có ô cửa nào là ta…
Lâu lắm rồi
Tuổi trẻ đã đi xa
Sợi tóc rung lên tiếng ngân của những dây đàn phủ bụi
Bên ngôi nhà không phải của mình…
[…]