Chớm đông
[…]
Đang lạnh lòng ta chợt ấm lên
Áo người, màu lửa cuối ngày nhen
Không tin Đông chớm lên vai phố
Chỉ chắc lòng yêu đã… chớm em.
[…]
Đang lạnh lòng ta chợt ấm lên
Áo người, màu lửa cuối ngày nhen
Không tin Đông chớm lên vai phố
Chỉ chắc lòng yêu đã… chớm em.
[…]
Gió đông thổi đá cũng mềm
Guốc khuya đánh thức bậc thềm ngày xưa
Lang thang đêm cạn phố mưa
Lạnh chưa thấm lạnh, đông chưa tới mùa.
[…]
[…]
Mùa đông
Cây thông Giáng sinh
Lấp lánh quả cầu giấy bạc
Nhớ quê nhà những chiều mưa
Trên sân gạch nở đầy
Bong bóng nước
Em mặc áo len vàng
Tung tăng cánh đồng ký ức
Cánh đồng mùa xuân
Hoa cúc vàng nở rực.
Mùa đông này
Trời trong veo và rất lạnh
Hai bàn tay buốt cóng
Cầm nỗi nhớ nhà
Đi lang thang
Qua Tự Do, Lê Lợi
Ngừng Givral
Nhìn bạn bè đứa còn đứa mất
[…]
Quàng khăn đi em…
Tuổi mùa cũ đã dày theo nếp lá
Tiếng khúc khích em cười không tan trong cơn giá
Như nốt vút dương cầm lơ lửng vỡ chùm hoa.
Anđecxen – trang sách cũ mở ra
Cô bé bán diêm
Chết đêm mùa đông xứ tuyết.
[…]
Nghe đi em!
Bài ca người đàn bà hát
Về những tình yêu đàn ông
Mà mới sau đêm chỉ còn tro ấm hổi
Về những lời thề chẳng bao giờ phải gỡ
Khi mảnh lòng ai buộc bởi nhánh mưa.
Trong bài ca không có ngày xưa
Và ngày mai là mùa đông kéo cửa
Nốt nhạc gầy
Nốt nhạc không bay
Nốt nhạc mắc vào trong tóc
[…]
[…]
Làng tôi mùa đông
Ngỗ nghịch đám học trò đầu đội mũ rơm
Lầy lội đường xa, cồn cào bụng đói
Trời rét căm căm, chồn chân gối mỏi
Phong phanh áo vá đến trường
Làng tôi mùa đông
Chợ Bút, Chợ Lồng, Chợ Bể, Điền Hộ, Tiên Nông…
Buôn thúng, bán bòn mớ khoai, bơ gạo
Không có xà phòng, hái quả găng giặt áo
Tiếng guốc đêm đông gõ phím đường làng
[…]
Thuở chúng tôi ra đi, gió run tím đầu cành
Lá vàng cuộn mùa đông co lại
Những mảnh trời cuộn trong lá buồn tê tái
Đất rộp phồng trắng bạc trận mưa dai.
Tiếng dế giun ngợi ca lộc đất với sao trời
Bỗng câm bặt. Đất lại im lìm với đất
Còn đâu gương mặt mùa thu mỉm cười thơm trái mật
Còn đâu vũ hội của rừng tung triệu cánh hoa rơi.
Chúng tôi rùng mình với cảm giác mồ côi
Ngày hoan lạc chỉ còn nằm trong nỗi niềm thương tiếc
Mắt đăm đắm hướng phương trời ly biệt
Mịt mù xa đôi cánh nhỏ mong manh.
Một đốm nắng minh mang hoài vọng vô hình
Một thoáng hương thơm mơ hồ cám dỗ…
Chúng tôi bay qua vạn biển trời lam lũ
Khát một cánh rừng bày sẵn mọi niềm vui.
[…]
[…]
Hơn mười năm dòng thác vẫn bạc phơ
Chồi thông biếc cắm vào lòng đất cũ.
Ta chia tay đủ bao mùa bão tố
Lòng hanh hao vạt nắng xuống bên hồ.
Tháng mười hai đâu hẹn để em chờ
Ngôi nhà trắng đứng bên triền dốc mỏi
Mimosa nở hay lời ai nói
Cả một trời im vắng dưới sương bay.
Ai xui mùa đông biếc trở về đây
Cốc cà phê lạnh mùi hương xa biệt
Nhớ vạt tóc ngàn trùng – ôi tưởng tiếc
Vọng đáy hồ lồng lộng áo vàng xưa.
[…]
[…]
Em lí nhí nói câu gì rất nhỏ
Như nói thầm với cái rét se da
Của một chiều cuối đông năm ấy.
Rồi tôi đi. Sáu năm trời chưa trở lại
Dòng sông xưa vẫn chảy trong hồn
Bông mía trắng cả một vùng thương nhớ
Gió nồm Nam thổi suốt dọc quê mình
Nhà em ở cheo leo cuối xóm
Hàng rào thưa cây trái rợp sau vườn
Che bóng mát cho em ngày nắng.
Tôi ở đây những mùa đông trắng
Lấy gì che đời vắng em xa
[…]
[…]
Bây giờ lấm tấm lộc mơ
Lưa thưa lộc khế, lơ thơ lộc đào
Tình tôi có chút lộc nào
Nảy xanh qua tiếng thét gào bão mưa
Bây giờ cải đã thành dưa
Làng bao cô gái cũng vừa lớn lên
Ra đường gặp, tiếng xưng em
Ðêm về tôi với ngọn đèn nhìn nhau
[…]
Em mặc áo hở vai
Sài Gòn mùa đông như thế
Nắng ngấu nghiến hôn lên cánh tay em duỗi trên ghi đông xe đạp
Gió trưa thì lười
Em đi dưới những tàn cây bồng bềnh như mây chợt thèm một cơn mưa nhỏ
Chiều đang còn rong chơi
Phố vui thật vui
Sài Gòn mùa đông như thế
Con gái như đàn bướm chập chờn khắp ngả
Con trai nhấn từng hồi kèn xe tán dương
Em như con bướm lạc lõng giữa Sài Gòn mùa đông
Không có anh mỉm cười bên cạnh
Phố bỗng dưng buồn
[…]