Thầm lặng
Người xưa đã chết bao giờ
Mà sao sông cũ con đò không đưa
Nói gì với lá thu mưa
Với đêm, đêm tối, với trưa, trưa chiều
Người xưa đã chết bao giờ
Mà sao sông cũ con đò không đưa
Nói gì với lá thu mưa
Với đêm, đêm tối, với trưa, trưa chiều
[…]
Rằng từ khoác bụi trên vai
Năm chưa đủ rộng tháng dài đã trôi
Người đi tìm lá ngậm ngùi
Ta về đốt lửa hong lời gió mưa
[…]
Cho em về mùa thu
Gom lá vàng cuối ngõ
Bắc chiếc cầu nho nhỏ
Nối hai bờ thương nhau
Em chẳng thể làm đau
Khi chạm vào xác lá
Xin đừng đi vội vã
Nép vào mùa đi anh!
[…]
[…]
Anh cũ như những nếp rêu buồn
Nhìn giọt nắng trượt dài trên mái phố
Thương cong oằn xưa cũ ngói âm dương
Ngọn heo may đầu mùa thu rất mỏng
Chỉ đủ làm chặt nữa những vòng tay
Bóng anh lẻ, mờ mờ con đường nhỏ
Nỗi nhớ em, lạnh một tứ thơ gầy
[…]
[…]
và một ngày ra cửa ngóng mây bay
em chạnh nhớ một người quen không gặp
hãy trồng xuống giùm ta nhành hoa cúc
hãy quét giùm những chiếc lá vàng phai
để một sớm mùa thu về chạm cửa
còn một nhánh lá biếc đậu trên vai
[…]
[…]
em ngủ trong lòng tôi
chẳng bao giờ dậy nữa
một đời rồi cũng thôi
chỗ ngồi kia đã bỏ.
[…]
Anh trở lại, em thì không đến nữa
Tình đầu ngày ấy giờ dẫu vỡ
Chăng vô hình một sợi chỉ thương yêu.
Khẽ khàng nhét đêm vào ngăn kéo
Sao đâu đây có tiếng thở dài
Em đâu thể nào hiểu hết được
Những điều đúng sai
Đã có thời em muốn làm người lớn
Thong thả cong môi nuôi mái tóc thật dài
Đâu biết đường xa nhiều cát bụi
Gió chẳng ru êm
[…]
[…]
Em có tình kim chỉ
Ta mơ làm vải thô
Em có lòng thục nữ
Tan trong tiếng nhị hồ
[…]
[…]
Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa
Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!
[…]