Tú Kếu tôi
[…]
Nhìn ra cảnh phố điêu tàn
Soi gương ngồi đọng da vàng xanh xao
Núi sầu lớp lớp đùn cao
Hồn bay chưa biết phương nào ghé thăm
[…]
[…]
Nhìn ra cảnh phố điêu tàn
Soi gương ngồi đọng da vàng xanh xao
Núi sầu lớp lớp đùn cao
Hồn bay chưa biết phương nào ghé thăm
[…]
Em đi góc biển chân trời
Tôi về nhặt lại những lời bỏ quên
Mùa đông rụng lá ưu phiền
Sang xuân có bớt nỗi niềm nhớ mong
Biết là nhớ cũng bằng không
Tôi ra cửa biển ngồi trông cánh buồm
Tôi rơi vào cuối ngọn nồm
Em rơi vào cuối nỗi buồn của tôi
[…]
[…]
Tháng ngày tàn của một năm phai
Ta đi chiều lạnh bến sông dài
Áo xưa đáy nước còn mơ bóng
Người vội sang đò cho áo bay
Tháng ngày tàn của một năm phai
Rót xuống đời nhau cốc rượu đầy
Men đã kề môi chưa kịp ấm
Sương mù chợt ướt lạnh vòng tay
Tháng ngày tàn của một năm phai
Ta với ta bạc tóc đêm dài
Vườn xuân leo lét đôi tàn nến
Thắp làm sao nổi một cơn say
[…]
[…]
Nhớ lại mùa mưa những thuở nào
Rượu rồi nâng cổ áo lên cao
Dăm ba mồi thuốc đi chung bóng
Lòng chép cho lòng bao chiêm bao
Đây mấy vai kề bên giáng tiên,
Say còn ngửa cổ rót men duyên
Kia dăm cồn tóc mây thu đậu
Khói thuốc đưa lời như lũ điên
[…]
[…]
Chơi vơi cánh gió lạc mùa
Tình vơi đắm đuối mà thừa truân chuyên
Môi mềm mím phận thuyền quyên
Bỏ quên dấu ngọt trên miền xưa đau
Tiếc gì trời nắng mưa mau
Phía xanh ký ức phía nhàu phù du
Cánh yêu xước máu trời thu
Tiếng xưa rơi xuống ngục tù trái tim
[…]
[…]
Khói thuốc buồn nhẹ tỏa trắng… tan mau
Làm lính trận, đời cầm bằng điếu thuốc
Xin lời nguyện: một mai khi tàn cuộc
Em vẫn là mây trắng giữa trời xanh
Ta lại về, qua chốn cũ thanh bình
Ngõ nhà em đã ngập đầy xác pháo
Bước chân quen nghe lòng tràn giông bão
Chuyện ngày xưa thành cổ tích trong hồn
[…]
[…]
Đường truông núi hai mươi năm chất ngất
Tuổi lang thang vào xương máu bàng hoàng
Mai về phố với hồn chai lạnh ngắt
Mua tình vui dồn trống chuỗi mênh mang
Khúc chinh chiến đã từ lâu quên hát
Vầng trăng treo mầu úa hướng mong chờ
Mai xuống núi tiếp một ngày phiêu bạt
Tìm lại mình đánh thức một cơn mơ.
[…]
Trời cao gió thấp ngăn mây đục
Đùn quanh trí nhớ một vì sao
Rừng đêm thoắt chốc đầy men rượu
Rượu ngát mùi hương một thuở nào
Đêm cũng dậy mùa xanh ký ức
Những mùa đời tiếp nối chìm sâu
Khi ta nhìn lại ngàn xanh ngắt
Đời đã buồn như một giấc sầu.
[…]
Những nụ xanh liền tay quá khứ
Trên đồng xanh bát ngát thương yêu.
Hãy nở ôi cành non lộc mới
Vươn cao trên đổ nát tiêu điều.
Những tình thân cũ theo chiều tắt
Bếp lửa thời gian cũng lụi tàn
Đứng đây ngó lại nhân gian lạnh
Sầu suốt thời gian qua mênh mang.
[…]
[…]
Bến không chồng
Những chàng trai đi lính chẳng về
Chỉ còn người già và bọn trẻ
Đàn bà chưa bao giờ nhiều thế
Người rất người nên cũng lắm đam mê
Bao giờ gạo nổi canh khê
Thì ta mới bỏ lời thề năm xưa
Bến không chồng
Lúa làng đông ôm đòng mùa lạnh
Trai làng đông đốt lửa đêm tàn
Bao giờ hạt thóc lọt sàng
Ta ra đình làng trải chiếu tìm vui
Lời thề năm cũ xa xôi
Vẫn còn tức tưởi tiếng đời mỏng manh
[…]
Đò nghẹn đoàn quân xa tiếp viện
Mưa lâu, trời mốc, buồn hôi xưa
Con đường đáo nhậm xa như nhớ
Chiều mập mờ xiêu lạc dáng cò
Quán chật xanh lên rừng lính ướt
Mặt bơ phờ dính gió bao la
Khí ẩm mù bay, mùi thuốc khét
Chuyện tình cờ nhùm ấm cây mưa
[…]
Nao nao mường tượng bóng mình
Mịt mùng cõi tới, u minh tiếng rền
Xuống đò, đời đã bỏ quên
Một sông nước lớn trào lên mắt ngời.