Bức thư đầu xuân
[…]
Ít bữa mai tàn rơi trước ngõ,
Nhặt giùm dăm cánh ép cho con.
Mẹ ơi! đợi lúc trời thôi gió,
Con sẽ quay về để mẹ hôn.
[…]
Ít bữa mai tàn rơi trước ngõ,
Nhặt giùm dăm cánh ép cho con.
Mẹ ơi! đợi lúc trời thôi gió,
Con sẽ quay về để mẹ hôn.
[…]
Còn nguyên vẹn những đêm dài thao thức
Tựa bao lơn, anh ngắm chấm đèn xưa
Đốm sáng nhỏ hay mắt sầu rưng rức
Không gian buồn như có rắc tơ mưa.
Hoa dủ dẻ làm bông tai cưới vợ
Lễ rước dâu từ nhà bếp ra vườn
Con nhỏ khờ nói năng nghe cũng ngộ
Mầy cưới tau về phải ráng mà thương
[…]
[…]
Con ở rừng ăn Tết cá khô
Có cơm gạo sấy kiếp sông hồ
Khi vui chung bạn dăm chai đế
Khi chết nằm yên dưới nấm mồ
[…]
[…]
Bao nhiêu năm ta vẫn còn ngu
Sáu mươi tuổi chắc gì không càn rỡ
Dẫu đọc hết một trăm bồ chữ
Vẫn thua đau một đứa lòn trôn
Đứng giữa chợ chiều sao nhớ chị khoai môn
Bỗng thương năm xưa cô láng giềng thuần phác
Lướt thướt mây trôi
Dập dờn tóc bạc
Một mình ta!
[…]
[…]
Toa nêm lúc nhúc hồn oan khốc
Đèn bão mờ soi chẳng rõ ai
Ta gọi rụng rời ta thất lạc
Ta còn chẳng đủ nửa ta đây
Người bạn đường kia chắc chẳng ngủ
Thành tàu sao chẳng vỗ mà ca?
Mai này xô giạt về đâu nữa?
Đất lạ ơi, đừng hắt hủi ta!
Đất lạ, người ta sống thế nào?
Trong lòng có sáng những trăng sao
Có buồn bã lúc mùa trăn trở
Có xót thương người qua biển dâu?
[…]
Cơn mưa phùn bay qua thành phố nhỏ
Hàng cây dật dờ rụng hoa tàn úa
Buồn chìm vào mắt đen người con gái hát một mình
Bài hát buồn như cuộc tình
[…]
tặng người cùng quê
Trèo lên đỉnh dốc, đời sẽ thấy
Một rừng. Một núi. Một quê hương
Thảng thốt kêu bầy, chim ông lão
Than già như cây cội tà dương
Quê ngồi dưới gốc buồn thiu thít
Cây tre còn trẻ đã phong trần
Lá bay theo gió mười phương thổi
Tản mạn như người buổi chiến tranh
Bùi ngùi quê khóc không thành tiếng
Đất đỏ tràn đi khắp nẻo đường
Nắng bụi mờ trời, mưa lầy đất
Con chó còi nhai miếng thảm thương
[…]
[…]
Quê người ở chỗ mây và núi
Xuân có hoa đào với nắng tươi
Lâu quá không về thăm phố nhỏ
Có nhớ thằng ta ở góc trời!
Ngồi tượng hình riêng một góc quầy
Tiếng người: kia, uống cái chi đây?
Uống ư? một ngụm chiều rơi lệ
Và một bình đêm rót rất đầy