Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Mùa thu

    Tác giả:

    […]

    Tôi không buồn nữa đâu mà
    Trước điều chẳng thể đường xa đèo bòng
    Trước điều dẫu có cũng không
    Trước điều chẳng thể chờ mong một đời
    Trước điều như chiếc cốc rơi
    Nhặt vun sẽ đứt tay người nhặt vun

    Mai sau trên những bãi cồn
    Đừng tìm tôi dưới cỏ non xanh dày
    Bởi tôi đã có phút giây
    Từng theo bầy sếu xoải bay trong mù.

  • Hẹn về quê Huế

    Em có sầu thương không hở em
    Xa nhau rồi mắt có buồn thêm
    Tên anh có viết đầy trang vở
    Có gọi thầm nhau trong những đêm?

    Trời chắc còn sương trong tóc em
    Nắng vàng hanh đẫm nét môi mềm
    Hương cau còn thoảng trong vườn vắng
    Áo lụa em còn phơi trước hiên?

    Và những chiều mưa em có trông?
    Khi hoàng hôn rụng kín con đường
    Bàn tay lạnh những ngày xa cách
    Còn biết tay nào tay nhớ thương?

    Anh sẽ về một sáng mùa thu
    Sông Hương còn trắng những sương mù
    Áo em trắng nhịp cầu thương nhớ
    Bóng ngả lòng anh câu hát ru

    Anh sẽ giong thuyền trên nước xanh
    Chở trăng Gia Hội vào Nội thành
    Soi nghiêng mái tóc thề Tôn nữ
    Thiếp giữa một vùng hương mỏng manh

    […]

  • Bài thơ thứ nhất

    Tác giả:

    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương…
    Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.
    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan tâm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xa.
    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh,
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.
    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    – Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều?

    […]

  • Khúc thu hận

    Tác giả:

    […]

    Phong lưu để ngậm ngùi tấc dạ
    Chén vinh hoa, lã chã giọt hồng!
    Khóc than khôn xiết sự lòng
    Bèo xuôi sóng ngược cho lòng xót xa

    Khăn lệ cũ, chan hòa lệ mới
    Mối sầu xưa, chắp nối sầu nay
    Tân sầu cựu hận bao khuây
    Nắng sương, một vóc mai gầy thảm thương

    […]

  • Hoàng lan

    Tác giả:

    […]

    Ôi có hôm nào là hôm nay
    Anh ghen vì gió đã choàng vai
    Em đi như vẽ trên đường nắng
    Em nói như đàn trong miệng ai

    Anh là dòng sông mơ chín suối
    Em là mặt trăng thèm mặt trời
    Cách trở bốn mùa vây trái đất
    Còn nghe đau xót thuở nào nguôi.

  • Nhà tôi

    Tác giả:

    […]

    Đây đống rơm khô dưới gốc gòn
    (Là nơi tôi rải mộng lang thang)
    Chờ em từ thuở con trăng tối
    Cho đến trăng đầy em mới sang

    Thèm quá nồi canh chua cá lóc
    Chút bông so đũa cọng rau non
    Ai lên phố thị mà không nhớ?
    Mùi vị dưa nồng điên điển thơm

    Mười mấy năm rồi đi biệt xứ
    Nhà tôi còn đó mẹ tôi không?
    Nghe thương những cánh chim tu hú
    Mãi gọi bên sông điệp khúc buồn.

  • Nếu như không nói

    Tác giả:

    […]

    Nước mình, chưa một ngày vui! Con đò không khách, tối rồi. Ngủ đi! Rặng bần gió thổi làm chi để lao xao lá, có gì lao xao? Có con dế núp bên rào, chân mây nó tưởng ai chào nó xa…

    Em ơi buồn đến vỡ òa trong anh nước mắt thương nhà nhớ quê. Mẹ đi chợ sớm trưa về, miếng ăn ngon nhất mẹ chìa cho con. Mẹ xinh tươi, mẹ héo mòn. Cha đi đánh trận, biết còn hay không? Hai mươi năm bếp lửa hồng, hai mươi năm đó núi rừng tro than! Rồi hòa bình… Rồi lang thang… Con Hồng cháu Lạc bỏ đàn chia tay… Người góc núi, kẻ chân mây, bốn ngàn năm sử vẽ đầy thê lương…

    […]

  • Mùa vông Phan Thiết cũ

    Tác giả:

    Hè rồi… Phan Thiết đỏ hoa vông, tôi ở xa xôi nhớ quá chừng! Nhớ chỗ mình sinh, mình được lớn, một thời thơ dại vượt con sông. Con sông đầy xác hoa vông rụng quấn quyện chân cầu không muốn trôi… Mà biết bao nhiêu người bỏ xứ, đi đâu? Có thể cuối chân trời! Phan Thiết của tôi và của bạn, sáng nay ai nói rất buồn hiu. Tôi ngồi với bạn bên hè phố, khuấy cốc cà phê tưởng thấy chiều! Chút khói chiều vương vương hoa vông. Phan Thiết khi không nhớ não nùng. Xe ngựa cọc cà đi cọc cạch, bạn buồn khuấy mãi muỗng coong coong… Đó, hồi Phan Thiết còn xe ngựa, con ngựa đôi khi hí giữa đường. Giờ, giữa đường đây, trời đất khách. Thuốc tàn mấy điếu khói vương vương…

    […]

  • Với bạn bè ở miền núi

    Tác giả:

    Nhớ chúng mày
    Xót xa như nhớ tao bị phân thân
    Những sợi tóc nằm không yên trên đầu
    Ngu ngơ rung bay trong gió
    Nhớ xoắn từng vòng trong kính cận thị
    Nhớ chôn dưới những sợi râu cằm như mìn nổ chậm

    Buổi sáng tao thức dậy
    Nhớ trong bót và kem đánh răng
    Buổi trưa cởi giày
    Nhớ trườn dài trên hai sợi dây
    Buổi chiều tao đi hoang
    Nhớ cháy trong bougie mobylette
    Nhớ chúng mày như chết…

    […]

    Xin gió rừng ôn lại cho chúng mày
    Về những đêm nằm chung
    Không đứa nào còn nhận ra được chân tay mình
    Về những ly cà phê
    Trả bằng từng đồng tiền kẽm sót dưới đáy túi mỗi đứa
    Về những điếu thuốc nằm hớ hênh
    trên vành môi to tổ bố của thằng Cự
    Về cách nhả khói ngổ ngáo của thằng Phiên làm cái cằm vêu ra
    Về những cái bàn châu đầu lại trong quán “12” khi cả bọn ùa vào
    Về sự trầm ngâm đáng ghét của thằng Sơn
    Về cái tuyệt vọng ngu xuẩn của thằng Trọng
    Về Bằng và nói cà lắp
    Về Thảo và tiếng cười khục khục trong cổ
    Về Nhơn và người tình bong bóng
    Về Lục và sự bí ẩn của chỗ ở
    Về một đứa không còn và niềm tin bỏ lại trên cát…

    Về những mai hội thảo
    Về những chiều bàn luận
    Về trên Thiên Thai về dưới Cửa Thuận
    Về trong phòng họp về ngoài nhà thuê
    Về những đêm vào tù
    Về những ngày ra khám
    Về huy hoàng và tủi nhục
    Về kiêu hãnh và mọn hèn
    Về mặt trời và đom đóm
    Về mặt trăng và dế mèn…

    […]