Em yêu dấu
[…]
mỗi ngày
tia nắng đầu tiên nhỏ một giọt lệ
anh lại viết một tờ thư.
[…]
mỗi ngày
tia nắng đầu tiên nhỏ một giọt lệ
anh lại viết một tờ thư.
Có đêm nào thức giấc
Nghe tiếng chim qua trời
Tiếng thời gian tách vỏ
Ai gọi mình xa xôi.
[…]
[…]
Xin cám ơn người như cám ơn tôi
Như cám ơn cuộc đời
Đã cho tôi chỗ ngồi để thở
Đã cho tôi biết dùng nước mắt
Thứ nước mắt không buồn không vui
Vẫn hằng hằng chan chứa
Và xin lỗi người như xin lỗi tôi
Như xin lỗi cuộc đời
Chúng ta sống so le cùng ngôn ngữ
Chúng ta sống một đời bấp bênh
Và trùng điệp đau buồn
Thứ đau buồn không tên để gọi.
Đã lâu trăng cứ vàng hiu hắt,
Mây cứ sầu tuôn núi võ vàng.
Lá vẫn pha chàm trên sắc áo,
Mưa nguồn thác đổ đá mù sương.
Giữa ngày lạc lõng trên rừng rậm
Với nắng bâng khuâng mấy thuở nào
Với núi xanh lơ, chòi tím nhạt
Mây trời bàng bạc sầu Ai Lao.
[…]
[…]
Anh xoá bao nhiêu trang giấy trắng
Mà đem tâm sự viết thành thơ
Chiều nay có lẽ em buồn lắm
Nhìn mái nhà xưa khói toả mờ
Đêm nay em đọc lời tâm sự
Khẽ hỏi: sao như chuyện của mình?
Em đứng nhìn xa, cơn gió thoảng
Trăng tàn, hoa tạ, trống giao canh…
Anh tình về
ngõ xưa nặng nợ
Chiều ngu ngơ xe phố luân hồi
Mắt Maria
thoáng bóng người lạ ở
Chúa không lời
mưa Cửa Bắc
chuông rơi
[…]
Người muôn trùng người đã thấy bơ vơ
Có ai về chưa mà sao tôi mong chờ.
Tôi thở
Tôi đi
Tôi nhìn
Tôi buồn và lo âu
Bằng tình yêu toả sáng trên gương mặt anh
Nhưng anh ra đi
Trên gương mặt không mang theo tình yêu
Bây giờ tình yêu cùng tôi ở lại
[…]
[,,,]
quán rượu không dành cho đàn bà
thuốc lá không dành cho đàn bà
thương sao những người đàn bà một mình uống rượu
một mình hút thuốc trong góc nhà
[…]
[…]
Chiếc vỏ ốc nằm trong túi áo
tôi nằm trong nỗi buồn của tôi
muốn bơi mà không được
muốn nói mà không được.
Nghìn lớp sóng cứ quằn quại ngoài kia
nghìn lời giã từ cuộn trong lồng ngực.