Thiếu thừa
Thiếu gì nắng — thiếu gì mưa
thiếu nhau lại thấy rất thừa thời gian
Thiếu chi gió — thiếu chi trăng
thiếu đôi mình thấy trần gian không hồn
[…]
Thiếu gì nắng — thiếu gì mưa
thiếu nhau lại thấy rất thừa thời gian
Thiếu chi gió — thiếu chi trăng
thiếu đôi mình thấy trần gian không hồn
[…]
[…]
Cuộc hẹn hò chẳng thể nào có được
Em nói về màu hồng cùng những vết xước
Tôi vẫn ôm gối ngủ
Mơ tiếp thế cờ tàn con mã quỳ đợi chủ
Một nẻo đường mưa rắc trong lòng tay…
[…]
[…]
Em đến, tôi còn nhớ áo xanh,
Miệng cười: thơ sáng, mắt long lanh.
Tóc mây vắt lỏng niềm duyên dáng
Che nửa phong ba, nửa mát lành.
[…]
[…]
Em đi mãi trong những chiều nắng rọi
Ngỡ đời mình là vệt nắng xiên khoai
Cứ ngửa tóc mặc cho chiều mưa gội
Ướt bao nhiêu là khô đủ một chân trời?
[…]
[…]
Chiều nào anh cũng đợi
Hôm nào anh cũng chờ
Lúc đi đầu đội nắng
Khi về tay dắt mưa.
Hình như trong từng tia nắng
Có nét tinh nghịch bạn trai
Hình như trong từng tia nắng
Biết chiều tiếng ve ngân dài.
Hình như trong từng hạt mưa
Có nụ cười duyên bạn gái
Hình như trong từng hạt mưa
Có dòng lưu bút đọng lại
[…]
Hà Nội cơ hồ loạn tiếng ve
Nắng dâng làm lụt cả trưa hè
Năm xưa một buổi đang mưa lụt
Tôi tiễn chân người sang biệt ly
Từ buổi về đây sầu lại sầu
Người xa vời quá, ai thương đâu!
Tôi đi ngửa mặt trên hè vắng
Xem những cành cây nó cưới nhau
[…]
Nắng lên cao theo bố
Xây thẳng mạch tường vôi
Lại trải vàng sân phơi
Hong thóc khô cho mẹ.
Nắng chạy nhanh lắm nhé
Chẳng ai đuổi kịp đâu.
Thoắt đã về vườn rau
Soi cho ông nhặt cỏ
Rồi xuyên qua cửa sổ
Nắng giúp bà xâu kim.
Gió bồ kết
nắng lung liêng mày cúc
Má phập phồng
xa thao thức bỗng xanh
Ngò trắng ổ hoa vườn trứng cuốc
Tù và ngà ai ọ nghé đồng tranh
Chiều xểnh đàn
em chẳng gọi tên anh
Đấy vô tình
nên đây hoá vô danh
Phố Bà Triệu, Hà Nội
số nhà Một Trăm Bảy Chín
mỗi sáng nắng lên
mỗi lần vụt xe qua nhoi nhói xưa
bóng bà ngoại bên hàng rào hoa móng rồng
uớp hương trưa hè
tóc trần
mắt uớt
ru thầm
cái nắng lên ba
từ vòm sấu trước sân rơi xuống lòng bà
nóng ấm.
[…]