Lời gọi cỏ may
[…]
Vườn chuối bỏ hoang cỏ lên xanh biếc
Ruộng lúa bom cày,
đạn phá đêm đêm
Trăm gian nan,
thống khổ với truân chuyên
Người người chỉ
nguyện cầu trong sầu não
2-
Em thong thả ngồi bên sông giặt áo
[…]
[…]
Vườn chuối bỏ hoang cỏ lên xanh biếc
Ruộng lúa bom cày,
đạn phá đêm đêm
Trăm gian nan,
thống khổ với truân chuyên
Người người chỉ
nguyện cầu trong sầu não
2-
Em thong thả ngồi bên sông giặt áo
[…]
Bạn ở đây thôi
tưởng gần như đất
mà xa như trời
tôi không đến được
tuổi xanh hài cốt
lẫn vào núi cao
mưa bay dưới cỏ
cỏ xơ gió gào
[…]
[…]
Hạt mưa gần nhắc nhủ
Hạt xa theo nối lời
Đêm nay chưa nhà ngủ
Mà mưa rừng cứ rơi
Mưa lầm rầm trong rừng
Mưa xoay tròn không trung
Hai bờ mưa mờ mịt
Con đường vòng mông lung
[…]
Em chở anh sang đò
Đi tòng quân một sớm
Dòng sông của quê ta
Trong mắt anh chầm chậm
Hoa bèo trôi dập dềnh
Nước đổ về đục sẫm
Mây thành giăng ngang trời
[…]
Anh ơi ! Đêm nay đầu người nhấp nhô như gợn sóng
Đang trào lên sức sống muôn đời
Niềm vui bát ngát trăng soi
Mảnh trăng úa máu chân trời Việt Nam
Đêm Liên Hoan! Trời ơi, đêm Liên Hoan!
Đầu người nhấp nhô như sóng bể ngang tàng
Ta muốn thét như vỡ toang lồng ngực
Vì say sưa tình thân thiết Việt Chính Đoàn
– Anh từ phương nào lại?
– Tôi từ đất dấy lên
Anh có nghe ngọn thủy triều Đông Hải
Đang hờn ghen cùng thúc máu triền miên
Thúc máu không tên dội tràn bốn nẻo
Cỏ không gầy, cây không già, hoa không héo
Ngàn năm đất nước vững bền
[…]
[…]
Ngày mai, ngày mai, nếu mình không trở về
Cậu có nhớ lối rẽ vào nhà mình không cậu ?
Cúc tần xanh, tơ cuộn vàng lưng giậu
Mẹ mình thường đứng ở đó nhìn ra…
[…]
[…]
Ký ức chiến tranh có thể sẽ bền lâu
Khi lớp trẻ chưa quên cha anh mình chết trẻ
Khi giọt nước mắt quệt ngang thôi bạc sờn tay áo mẹ
Khi còn có người phải dấu biệt cả tuổi tên
Để có một lần ngẩng mặt nhìn lên
Đã mấy bận anh cúi đầu nhìn xuống
Đồng đội ơi, thời gian đâu dễ lấp
Khi tuổi xanh các anh thôi thêm tháng, thêm ngày
[…]
[…]
Người đâu rồi năm cũ
giờ này đang tiết xuân?
tôi biết đời quân ngũ
chẳng bao giờ dừng chân…
[…]
Ðêm giao thừa đứng gác
Rên rỉ tiếng côn trùng
Tưởng chừng nghe vợ hát
Lời ru êm như bông:
“À ơi! cha con ăn tết lập công
Cho sữa mẹ chảy một giòng thiên thu
Cha đem cái chết quân thù
Làm sức sống bây giờ cho con.”
[…]
Vùi trong trảng cỏ thời gian
Vẫn âm thầm trải mút tầm mắt ta
Vẫn đằm hơi ấm thiết tha
Cho người sau biết đường ra chiến trường…