Người về sau chiến tranh
[…]
Đến bây giờ mới hiểu hết cái riêng
Không đơn giản chỉ muối, dầu, gạo, củi
Những chuyện chỉ đùa trước kia cùng đồng đội
Nay về nhà thành nghiêm túc áo cơm
Anh trở về nhà em thương anh hơn
Bao lúng túng giữa đời thường lạ lẫm
Vầng trán già nua, cái nhìn sâu đậm
Riêng nét cười còn nguyên vẹn về anh.